TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3582

- Tôi đã nói với ông rồi. Hãy chờ... Chờ trời sáng, chờ đến khi con tàu này
xuất đầu lộ diện.
- Rồi sao?
- Rồi... Việc đó còn tùy thuộc vào thái độ của nó. Nếu nó tấn công, chúng ta
sẽ chiến đấu. và nếu không... Thôi được! Thế nào tôi cũng phải lục soát nó
để xem nó từ đâu tới, nó chở những ai trên tàu, chiến lợi phẩm gì chúng ta
có thể tìm thấy dưới hầm tàu này.
- Đúng là giọng kẻ cướp - Người quản lý kêu lên nghẹt thở vì công phẫn.
- Tôi là một kẻ cướp, thưa ông - Perắc trả lời một cách dịu dàng mà nguy
hiểm - Người ta bảo tôi thế.
Ngay trong đêm tối Angiêlic có thể đoán thấy nự cười trên môi chàng.
- ... Và tôi còn là một tên phù thủy nữa - chàng nói tiếp - một tên phù thủy
đã bị thiêu
sống trên quảng trường Grevơ, cách đây mười bảy năm.
Sau một lúc lặng im, Vinlơđavray vờ xoay câu chuyện qua trò đùa.
- Thế mà ngài vẫn sống trơ trơ - ông ta cười ha hả.
- Vì là phù thủy nên tôi biết cách thoát thân chứ... Chúng ta hãy nói chuyện
này một cách nghiêm chỉnh, thưa quý ông. Vua nước Pháp - ơn người - đã
hoãn cuộc hành quyết Bá tước đờ Moren Đirixtơru, lãnh chúa xứ Tuludơ,
chỉ bị thiêu bằng hình nhân thế mạng, nhưng cũng vì thế mà anh ta phải
vĩnh viễn biến đi. Bây giờ, anh ta trở lại.
Lần này, yên lặng kéo dài một lúc lâu. Mọi người quên cả con tàu vừa được
báo.
- Và... và Nhà vua đã ân xá cho ngài?... cuối cùng ông quản lý hỏi.
- Đã và chưa... Quên rồi thì đúng hơn. Nhưng đây là một trong những lý do
khiến tôi đến lãnh địa của Nhà vua hôm nay. Tôi muốn nhắc nhở người nhớ
lại cho. Đã đến lúc rồi. Tôi đã phải đi lang thang quá nhiều trên khắp thế
giới vì bản án đó.
Mấy người thủy thủ đến gần, tay cầm những chiếc que bùi nhùi đỏ rực. Chỗ
này, chỗ kia, họ châm những cây đèn lồng có đế bằng đồng chạm trổ. Thế là
đột nhiên cảnh tượng sáng bừng lên, làm lộ ra những gương mặt với những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.