TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3587

một đứa bé tí xíu, một chiếc nhẫn Giôphrây tặng nó ngày đầu tiên đổ bộ lên
bờ biển châu Mỹ... rồi nó bình luận cho một mình nó nghe:
- Khi nào đến Kêbếch, tôi sẽ cho họ xem, nhưng mà chỉ cho những người
đối xử tốt với tôi mà thôi.
Có thể tin rằng những ý nghĩ bi quan của Cáclông đã khêu gợi óc phán đoán
nhỏ bé của nó mặc dù có vẻ như nó không nghe thấy gì. Nó chuẩn bị kế
hoạch của nó:
- ... Còn những người khác, ta sẽ giết chết.
Angiêlic cố nhịn cười. Đã lâu lắm rồi, Ônôrin không tuyên bố một cách quá
quắt như thế.
Cuộc hành trình đến Kêbếch, bầu không khí Pháp ngày một hiện rõ một
cách tế nhị trước mặt nó gợi lại những kỷ niệm thời thơ ấu, khi nó còn ở La
Rôsen, và nó cảm thấy lờ mờ quanh mình đang có những mối nguy không
sao giải thích được. Hồi đó, cảm thấy như thế, nó liền với lấy chiếc gậy và
chạy đến chõ người làm cho nó lo
lắng: "Chôi giết chết ông..". Một hôm, nó muốn "giết chết" một người tên là
Bômiê, đại diện của giáo họi đến gây chuyện với ông Bécnơ, người theo
đạo Tin lành, trong nhà nó ở.
Trong lúc nó đang cất kho báu vào một chiếc hộp con, Angiêlic dùng một
ngón tay vuốt ve cái má bầu bĩnh của nó và Ônôrin hất đầu quầy quậy. Có
lúc những cử chỉ âu yếm làm phiền nó, khi nó đang mải mê công việc.
- Mẹ cũng có một cái hộp đựng kho báu cơ - Angiêlic tâm sự với nó.
- Thế hả?
Ônôrin có vẻ thích. Nó đặt chiếc hộp sang cạnh người rồi chui vào chăn,
chuẩn bị ngủ.
- Trong cái hộp đó có những gì hả mẹ?
- Mẹ không nhớ rõ nữa... Trong đó có... một ngòi bút, phải rồi, một ngòi bút
bằng lông ngỗng của một thi sĩ thành Paris thường viết ra những bài thơ, rồi
còn cả một con dao nữa, một con dao găm của người Ai cập...
- Con chẳng có dao, mẹ ạ - Ônôrin bỗng mở mắt - Con phải có một con dao.
Ngài Đarơbut hứa cho con một con dao... Cái hộp của mẹ đâu hả mẹ?
- Mẹ cũng chẳng biết nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.