TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3606

- Em không sợ anh nữa chứ?
- Ôi! Có!
- Thế ra... Em đã tìm cách chiếm đoạt anh, trói buộc anh bằng những phù
phép của em phải không?
Nàng cười và chàng vừa hôn lấy hôn để khẳng định lại với nàng là chàng
yêu nàng như điên như dại và vừa rồi nàng làm cho chàng vô cùng sung
sướng, chưa một người đàn bà nào đem lại sự thỏa mãn như nàng và chàng
trêu nàng bằng cách nói bây giờ thì chàng đã hiểu tại sao tất cả mọi người
đàn ông đều ghen tị với chàng và muốn giết chết chàng vì chàng có ở nàng
một kho báu vô song.
Giữa hai người hình như mọi cái đều tự do, đều rực sáng và thú vị.
- Ôi! Nếu như chúng mình được mãi ở trên một con tàu lênh đênh giữa biển
khơi - Angiêlic thở dài.
- Em đừng sợ gì hết. Trên đất liền cũng có những việc tốt lành đang chờ đợi
chúng ta.
- Em cũng chẳng biết nữa, em đang mơ màng... nhưng mà nó cứ như là
chúng ta càng tiến lên, ước mơ càng lọt khỏi tầm tay của em và không bao
giờ với tới. Tất cả những cái làm cho ước mơ xa rời em lại hiện lên, em
phát hiện
ra những sự việc mình đã quên đi từ lâu, những con người đúng như họ có
thật. Em biết họ quá rõ.
- Còn em, em hiểu sai về em. Rồi đây em chỉ cần xuất hiện...
Chàng nhấn mạnh.
- Em tự nhìn mình trong quá khứ. Nhưng em không biết rõ sức mạnh của
mình ngày nay.
- Em chỉ có sức mạnh ở trong anh mà thôi - nàng nói và rúc đầu vào chàng.
Thật thích thú khi nàng tỏ ra là mình phụ thuộc một cách quá đáng để được
vuốt ve. Chàng biết tỏng như thế, nhưng vẫn cứ ôm nàng vào lòng.
- Chúng ta sẽ nói lại chuyện đó, anh đã trông thấy em cầm khẩu súng ngắn
trong tay. Trong lúc này chúng ta còn ở xa Kêbếch, còn tự do trên dòng
sông. Đến Taduxắc chúng ta sẽ đỗ lại. Ở đấy chúng ta sẽ nghỉ ngơi sau
những ngày lênh đênh sóng nước. Anh cam đoan với em là đến đấy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.