TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3634

Những người mới tới mà người ta bảo là những tên cường đạo hoặc những
tên cướp biển ở vịnh Pháp, những người này, đều được trang bị đến tận răng
và bằng những khẩu súng đẹp đẽ mới toanh!
Tiếp sau tất cả những việc đó, phải công nhận là chính nàng, cái bà lớn ở
Hồ Bạc mà một số người ở Kêbếch chưa bao giờ biết, đã kể cho họ nghe
những chuyện rùng rợn về nàng trong khi đó những người khác - những
người Anh điêng, những người thợ rừng đã trông thấy nàng thì kể chuyện
về nàng như một nàng tiên giáng thế.
Ban đầu, người ta còn nghi ngờ. Nàng đã trèo lên dốc một cách bình thản
hai tay dắt hai đứa trẻ.
Vậy thì họ chờ đợi cái gì? Một con người đáng sợ mặc dù người ta đồn rằng
người đó rất đẹp, nhưng mà là một vẻ đẹp làm cho người ta phát đau phát
ốm. Vì vậy nên phản ứng đầu tiên của dân chúng là lấy làm ngạc nhiên và
thất vọng.
Người ta tìm ở nàng những dấu vết của một ma lực. Người ta sẵn sàng làm
dấu thánh khi vừa trông thấy nàng, thế nhưng mọi việc lại diễn ra một cách
khác hẳn và cuối cùng, nàng cũng chẳng phải đẹp một cách lạ lùng trong
chiếc áo choàng giản dị, cái cổ áo màu trắng, chiếc khăn buộc trên mái tóc.
Nàng có vẻ
gần như là một người đàn bà Canada cùng dòng giống với họ.
Nhưng, đột nhiên nàng mỉm cười. Đột nhiên, nàng bắn súng, rồi nàng
ngoảnh về phía họ và nói với họ.
- Bà con thấy chưa! Tôi đâu phải là một mụ phù thủy..
À ra là BÀ ẤY đấy...
- Mẹ ơi! Trời nóng quá và con khát nước - Ônôrin chợt kêu lên. Cô bé thấy
buồn sau khi người ta không còn nói gì đến chuyện bắn súng hoặc đánh
nhau.
Một người đàn bà từ trong đám đông đi ra.
- Bà có muốn uống một chút bia không, thưa bà? - Bà ta hỏi Angiêlic.
- Xin cảm ơn bà, tôi thích uống sữa hơn. Đã lâu lắm rồi chúng tôi không
được uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.