TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3667

- Ôi! Lạy Chúa! - Angiêlic lại nói - Mong rằng chúng ta đến không quá
muộn.
Nàng vừa hết sức tự oán trách mình, vừa chạy bổ đi. Ở Timagusơ nàng đã
không làm
hết bổn phận của mình, nàng đã để cho con thuyền của Arixtit đi mà không
hỏi là đi đâu, cũng không cám ơn về sự giúp đỡ của anh ta vậy mà muốn
hay không muốn - đúng là anh ta ở trong số những người đáng được che
chở.
Nàng sờ nhẹ vào ống tay chiếc áo chẽn của Giôphrây. Chàng ngoảnh lại và
ngạc nhiên thấy nàng thở hổn hển như vừa mới chạy tới, và đúng là nàng
mới chạy. Nàng nhanh chóng kể lại những điều mình vừa nghe được cho
chàng.
- Anh có để lại người trên tàu Xanh Giăng Baptixtơ đêm nay không? - nàng
hỏi.
- Không, không một ai được rời khỏi tàu, không có lý do gì hết.
- Vậy thì chúng sẽ lợi dụng điều đó để...
Giôphrây đờ Perắc đã vạch kế hoạch. Chàng ra hiệu gọi Đuếcvilơ đang
khiêu vũ với các cô gái tới.
- Tôi để cho anh tiếp tục vui chơi - chàng nói nhỏ - Anh cho bắn pháo hoa
lên, để lôi cuốn sự chú ý của mọi người, để người ta không thấy sự vắng
mặt của chúng ta. Tôi có việc phải đi cùng Bacxempuy và người của ông ta
lên tàu Xanh Giăng Baptixtơ.
Angiêlic và chàng đi xuống hải cảng có lính Tây Ban Nha đi hộ tống.
Bacxempuy được bố trí gần bến tàu với một nhóm người mang vũ khí. Bá
tước Perắc lấy bốn người để chèo xuồng đi ra con tàu đang bỏ neo, bóng tàu
nghiêng nghiêng hiện lên lờ mờ trong đêm đen ẩm ướt.
Khi chiếc xuồng rời khỏi bờ sông, những tràng
pháo hoa do các thủy thủ của tàu Gunxbôrô bắn lên, bắt đầu sáng rực cả bầu
trời đêm kèm theo những tiếng kêu thích thú của dân chúng.
- Ở trên tàu họ cũng sẽ bị lôi cuốn vì cảnh bắn pháo hoa - Giôphrây nói nhỏ
- Tất cả bọn chúng sẽ nhìn về hướng đó. Như vậy chúng ta sẽ ghé vào từ
phía sau để làm cho chúng bị bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.