TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3752

Sau đó nàng kết luận:
- ... Vì thế mà bây giờ tôi ở đây.
- ... Rơi vào tay một tên cướp biến - Giôphrây nói khẽ, và bắt đầu hút điếu
xì gà dài ngoàng tự mình cuộn lấy.
Vinlơđavray liếc sang bên, nhìn Perắc và hỏi:
- Ngài có biết ghen không?
- Chắc là có.
Mặt mày ngài hầu tước rạng rỡ lên.
- Tôi nhầm lẫn chăng? Nhưng tuyệt diệu. Đúng như vậy, ngài là một con
người toàn diện. Ngài cũng biết ghen tuông như ai. Ngài có đủ tất cả mọi
con chủ bài. Tôi biết là bà ấy yêu ngài. Vậy
mà tôi cũng chưa có thể hình dung được làm sao mà hai người gắn bó với
nhau đến thế, hai người thật khác biệt, chẳng giống nhau.
Perắc khom người qua mặt bàn, ghé sát mặt mình vào mặt vị hầu tước để
thổ lộ tâm tình.
- Nó là như thế này... Tôi đã mua nàng hồi nàng mới mười bảy tuổi bằng
một mỏ bạc. Ông bố nàng là chức sắc trong làng chỉ đồng ý nhượng lại cái
mỏ bạc đó cho tôi với điều kiện là tôi phải lấy con gái của ông ta kèm theo.
Tôi đã ngã giá. Tôi chưa hề biết mặt cô con gái mà người ta đem bán đó.
- Và chính là bà ấy?
- Chính là bà ấy đấy.
- Bao giờ ngài cũng gặp may, ngài đờ Perắc ạ.
- Không đâu, không phải bao giờ tôi cũng gặp may. Cũng tùy! Đấy là do
tình yêu, nhưng rồi người ta đã chia lìa chúng tôi.
- Ai chia lìa?
- Nhà vua.
- Như vậy, Nhà vua là tình địch của ngài?
- Không, còn nghiêm trọng hơn thế. Chính tôi là tình địch của nhà vua.
- À, phải! Có nghĩa là nhà vua yêu bà, nhưng bà lại yêu ngài.
- Đúng như vậy.
Vinlơđavray ra vẻ suy nghĩ.
- Như thế là nghiêm trọng. Mong rằng... Có thể nhà vua đã quên bà chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.