TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3847

Giấc ngủ đã xóa đi mọi kỷ niệm và một lần nữa chuông nhà thờ lại báo hiệu
một đêm đã qua. Sáu giờ sáng. Ngày thứ hai ỏ Kêbếc bắt đầu.
Giôphrây đã dậy và ra đi từ lâu. Angiêlic tỉnh dậy trong trạng thái tinh thần
hào hứng. Hôm nay nàng sẽ đi gặp đức giám mục.
Có ai đó cựa quậy ở phòng dưới, Angiêlic mặc váy áo xuống nhà thì thấy
ông già Macôlê đang móc một nồi nước lên bếp treo. Yôlăngđơ đang từ
dưới hầm nhà leo lên, tay xách xô sữa dê.
Cuộc
sống mùa đông đã bắt đầu đúng như nàng mơ ước.
Có tiếng gõ cửa. Một người đàn ông rậm râu, đội mũ lông, rìu vác trên vai
bước vào.
- Bà có cần chẻ củi không, thưa bà?
- Kìa, bác Nikeđơ Hớctobidơ-Eloa Macôlê reo lên-Bác đã bắt đầu đi bán
rượu rồi đấy à?
- Không! Tôi phải đợi khi có tuyết rơi nhiều và sông Xanh Lôrăng đóng
băng đã.
Vừa nghe hai ông bạn già đàm đạo về những ưu điểm của mùa đông và của
rượu mạnh. Angiêlic vừa xem xét quang cảnh khu phố xung quanh. Trong
khi lơ đãng nhìn về phía dưới phố, Angiêlic nhận thấy hình như có một
bóng người đang đi về phía nhà nàng. Đó chính là ngài Bácđanhơ. Ông
chào nàng và bảo rằng người ta đã cố tình xếp chỗ cho ông ở cuối phố
Thượng, giữa vùng bình nguyên hoang vắng có tên gọi là Bình nguyên
Abraham. Hôm qua ông đã tìm nàng khắp nơi mà không thấy. Sau khi hỏi
thăm sức khỏe và tình hình ăn ở của nàng, ông bắt đầu nói chuyện đang làm
ông lo lắng.
- Có người trong thành phố đã nói lăng nhăng rằng ông ta quen biết bà từ
lâu.
Angiêlic bật cười
- Dù sao chăng nữa thì ông ta có vẻ huênh hoang.
- Về chuyện quá khứ phải không?
- Có lẽ. Tuy nhiên tôi không hiểu ai có thể là người đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.