TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3861

Đó chính là ý kiến của viên phó cảnh sát trưởng Đăngtrơmông. Chắc chắn
đây là cách để ông ta làm cho mọi người nhớ đến chức phận của mình. Câu
hỏi gây ra một sự im lặng nặng nề.
- Ai là nhân chứng cho cái chết của bà Môđơribua-Ông ta hỏi
- Tôi! - Cáclông đáp. Tôi đã nhìn thấy xác bà ấy. Tôi có thể chỉ mộ bà ấy
cho các ông. Điều này chẳng có liên quan gì đến các quyết định của chúng
ta hôm nay về các cô gái sống sót bất hạnh cả.
Một lát sau ông Môve đờ La Mêloađơ gợi ý:
- Chúng ta nên làm lễ cầu siêu cho linh hồn của người đàn bà tử tế này.
Lời đề nghị được mọi người chấp thuận. Hình như ở đây người ta không
biết đến mối quan hệ giữa Môđơribua với cha Đoócgiơvan. Angiêlic rùng
mình khi nghe thấy câu hỏi của ông Đăngtrơmông. Có đúng là bà ta đã chết
thật rồi không? Nàng buông ra một tiếng thở dài rõ đến nỗi mọi người đều
nghe thấy. Họ ngoái cả lại nhìn nàng và Phrôngtơnắc
kêu lên:
- Thưa bà, chúng tôi đã quên mất bà! Xin bà thứ lỗi cho về những tranh
luận vừa rồi. Nhưng dù sao bà vẫn phải có mặt tại cuộc họp này...
- Tôi không có gì phản đối cả. Tôi đánh giá rất cao trách nhiệm của các ngài
trong việc gánh vác nhiệm vụ nặng nề này.
- Thật thế ư? Trách nhiệm của chúng tôi thì nhiều vô kể.
- Nhưng quả thực là tôi đang chết khát đây.
Ngay lập tức đám hầu cận đem cốc vào. Đa số các ủy viên hội đồng đều gọi
bia. Angiêlic chỉ xin một cốc nước.
- Nước ở Kêbếc đặc biệt ngon - Ông Bađin nhìn nàng uống ngon lành liền
bảo
- Chính vì thế mà chúng tôi mới sản xuất ra được một loại bia nổi tiếng-
Cáclông khẳng định thêm.

Chương 25:

Hội đồng tiếp tục họp trong không khí đã bớt căng thẳng. Người ta đem bản
đồ ra và ông Phrôngtơnắc báo cáo phác qua một số triển vọng về tương lai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.