TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 3871

- À kia rồi, có người có thể cung cấp thông tin cho chúng ta một cách chính
xác.
Bà lên tiếng gọi, và lập tức bộ mặt tươi cười của anh chàng nô lệ da đỏ của
bà Méccuvilơ xuất hiện bên cửa xe. Sau vài câu trao đổi anh chàng da đỏ
chạy biến đi. Một lát sau anh ta quay lại báo tin. Bà La Vôđierơ tỏ vẻ đắc
thắng:
- Đúng như tôi dự đoán! Ông Perắc đang có mặt ở chỗ các tu sĩ dòng Tên.
Hai người liền nhảy xuống xe đi bộ, vì muốn đến được khu nhà của các tu
sĩ dòng Tên họ phải qua mọt con suối. Khu vực này bao gồm những tòa nhà
đẹp xây bằng đá nằm dưới những tán cây to. Ở đây có đủ nhà thờ, trường
học, nhà tu, nhà
khách, trang trại, chuồng bò và chuồng ngựa... Bà La Vôđierơ có vẻ rất
thông thạo nơi này. Bà kéo Angiêlic đi qua các lần cửa, rồi theo sự dẫn dắt
của một học sinh trường dòng, họ bước vào một thư viện, nơi Perắc đang
nghiên cứu sách vở cùng với cha bề trên Môbơgiơ.
- Xin lỗi các cha! - Bà Vôđierơ mừng rỡ reo lên - Tôi buộc phải cắt ngang
cuộc trò chuyện uyên bác của các cha, bởi vì bà bạn qúy của tôi, bà Perắc
đang đi tìm chồng bà khắp cả thành phố...
Sau khi xin lỗi cha bề trên, Angiêlic vội vàng giải thích rằng bá tước Perắc
cần phải can thiệp ngay để cứu con tàu Xanhgiăng Báptixtơ đang bị những
người cai quản ngoài bến cảng ra lệnh đem đi đánh đắm.
Perắc có vẻ hơi ngạc nhiên:
- Cái con tàu cọc cạch cũ nát ấy à? Cứu nó để làm gì? Nó có phải là của anh
đâu?...
- Nhưng còn con gấu trên đó - Angiêlic kêu lên-Ôi Giôphrây, hãy cứu lấy
con gấu.
- -- -- -- -- -- -- -

Con gấu đã được cứu thoát!
Người ta kéo con tàu Xanhgiăng Báptixtơ vào bờ. Và được bá tước Perắc
gợi ý, ông giám quận Cáclông cho phép con tàu đắm trú ngụ trong một
vũng tàu đã được dùng vào việc khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.