TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4365

Angêlic bèn viết một loạt thư. Tuy nhiên khi nghĩ rằng con gái mình sẽ
nhận được tin tức do những người quen chuyển đến Angêlic không thấy nhẹ
đi nỗi nhớ nó. Lôrăng tốt bụng hứa:
- Tôi sẽ tìm đến tận Vin Mari để thăm cháu. Và sẽ về kể cho bá tước phu
nhân nghe thật chi tiết về cháu. Thấy tôi, chắc cháu cũng thấy được an ủi
phần nào.
Liệu Ônôrin có cần được an ủi không kia chứ ? Angêlic tự hỏi. Nàng cảm
thấy con gái mình đã rất xa lạ và có lẽ tính tình nó cũng đổi khác. Chắc đến
hôm
nay bé đã quen với những trò chơi, những bài học và cách thức sinh hoạt
cùng với các bạn gái nhỏ khác tại trường đạo của Đức bà. Chính sự xa cách
về tinh thần này mới làm Angêlic khổ tâm hơn cả.
Sau tầu Xanh Côrăngtanh, đến tầu Hoàng hậu Anna chở Thống đốc
Phrôngtơnắc cùng tuỳ tùng. Cuối cùng là tầu Vinh Quang và tầu Núi hoang
chở Perắc ra khơi.
Lúc tầu Xanh Côrăngtanh sắp sửa khởi hành về phía mũi Gaxpê, Angêlic
kéo Lôlăng ra một ra một chỗ vắng:
- Nếu cô thấy nên làm thì hãy đưa cháu về cho tôi. Trong thư gửi bà Nhất
Buốcgioa tôi cũng kín đáo gợi ý. Bà Nhất chắc sẽ cho tôi là yếu đuối,
nhưng chồng tôi đi vắng tôi không muốn thấy cả cháu Ônôrin cũng lại vắng
nhà thêm một năm trời nữa.
- Nhưng nếu cháu đang vui và không muốn về với phu nhân thì sao ? -
Lôlăng nói, cô ta hiểu rõ tính nết của bé Ônôrin - Phu nhân nên nhớ rằng
cháu nó đã tự ý đòi được học ở đấy.
Angêlic lại do dự:
- Nếu nó đang vui thì thôi cũng được. Đành đợi hè sang năm nó về với tôi
vậy... Nhưng... Cô đừng vội tin vào lời nó nói mà nhìn vào mắt nó xem, và
nhìn cả xung quanh nữa. Nếu như cô cảm thấy uy thể của chúng tôi ở đất
nước Pháp có giảm sút thì phải đem cháu đi ngay kẻo sau này sẽ khó khăn.
Tôi phó thác cho cô đấy. Tôi sẽ viết thư thêm cho ông anh tôi và cho cả ông
Bácxempuy nữa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.