TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4469

"Đêm qua "hắn" hấp hối và chắc bây giờ thì chết hẳn rồi - Một cảm giác
lợm giọng xộc lên cổ họng nàng - Nhưng nếu "hắn" chưa chết?" Lòng
thương người dội lên trong lòng nàng. Nàng từ từ bước tới gần.
Tay run rẩy, Angielic lấy chiếc gương nhỏ trong túi áo ra đặt lên trước mũi
nạn nhân.
- Ông ta còn sống! - Nàng khẽ thốt lên mừng rỡ.
Và đột nhiên nảy ra một
một quyết định.
- Ta sẽ cứu ông ta! Ta sẽ chữa chạy cho ông ta!
Nàng bắc nồi lên đun nước. Đám trẻ vẫn còn đang ngủ.
Nàng quay ra với một ít lá thuốc, một bộ đồ mổ mà nàng vẫn để lại trong tủ
của ông Laimơn Oaitơ từ hôm chạy chữa cho viên sĩ quan Anh, một chiếc
khăn sạch.
Sắc thuốc xong, nàng cho thêm vào đó một chút rượu mạnh và cậy miệng vị
giáo sĩ dòng Tên ra đổ từ từ vào. Nàng nhớ rằng rượu mạnh tiếng La tinh là
"Aquavitae" có nghĩa là nước giúp sự sống.
Cặp môi ông ta sạm đen và đã khô cứng. Nàng cậy ra rất khó khăn. Rặng
không còn, chắc đã bị đám Irôqua vặn hết. Phải một lúc rất lâu nàng mới đổ
hết chén thuốc vào cho ông ta.
Đã có nhiều kinh nghiệm chữa bệnh, nàng hiểu rằng tình trạng ông ta lúc
này hết sức nguy kịch. Mọi cách săn sóc đều phải làm thật nhẹ nhàng. Ngay
cả việc sưởi ấm cũng cần trong nom để không nóng quá, tạo nên sự thay đổi
đột ngột mà sức lực yếu ớt của ông ta không chịu nổi.
Angielic nắm được bí quyết làm thứ rượu xoa bóp vô cùng công hiệu. Nàng
xoa lên khắp người ông ta, vừa xoa vừa bóp nhẹ để rượu ngấm vào da thịt.
Trước đó, nàng phải gỡ thân thể ông ta ra khỏi tấm da bọc. Nhìn thấy phía
trên tấm da có một sợi dây, nàng đoán, đám Irôcơ đã kéo lê cái bọc này trên
mặt băng
bao nhiêu ngày đêm, khiến cho lớp da thú bên ngoài nhắn thín.
Nàng hình dung, đám thổ dân Irôcơ hoặc Abênaki đang phi ngựa và kéo
theo sau tấm thân người bọc trong mỗi một lớp da thuộc, lệt sệt trên mặt đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.