TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 4575

Utakê lại cười rộ lên. Choáng váng trước cái tin vui của hắn đem lại ,
Angielic quên cả hỏi thêm chi tiết về cuộc sống của con gái nàng. Đến khi
chợt tỉnh, nhìn ra nàng đã không thấy đám chiến binh Irôcơ đâu nữa rồi.
- Ôi, ai chạy theo giữ họ lại cho tôi! - nàng van vỉ.
Nhưng làm sao đuổi theo được những người Irôcơ đang vội vã thu thập
quân của chúng đang rải rác trong các nẻo rừng.
Nói cho đúng hơn, không ai cảm thấy cần thiết phải đuổi theo chúng nữa.
56

Canto kéo chiếc xuồng lên bãi sỏi tại một khúc sông kín đáo, rồi nhấc bổng
nó lên đầu, đem giấu trong một hốc đá và lấy cành lá phủ lên trên.
- Ta không đi thuyền tiếp nữa - Cậu nói - Phải đi đường bộ thôi. Nhưng nếu
đi nhanh thì chỉ trưa nay sẽ tới Vapaxu.
Thằng bé da đỏ cùng đi sửa lại ngù lông chim màu đỏ trên đầu rồi ngoan
ngoãn bước theo. Canto cầm sợi dây buộc vào cổ tay nó vì mắt nó nhìn
không rõ. Từ lúc bắt đầu đi đã nhiều lần cậu suýt lạc mất nó, khi qua những
cánh rừng quá rậm rạp.
- Cậu kiếm đâu ra thằng bé da đỏ này? - Ông dược sĩ ở pháo đài Orănggiơa
đã hỏi Canto như vậy vào cái đêm, sau bao nhiêu gian truân nguy hiểm, họ
được ngủ
một giấc yên ổn bên trong bức tường thành của thị trấn Anh Hà Lan trên
sườn núi Huytxông.
Canto trả lời rằng đấy là một đứa trẻ mồ côi sống sót sau những cuộc thảm
sát và những dịch bệnh giáng xuống thung lũng Môhốc, cậu đã nhặt được
và đem theo.
Cậu thấy khó có thể nói thật với ông dược sĩ Hà Lan tốt bụng kia. Ông ta đã
kiếm ra thứ thuốc mỡ chữa mắt cho "thằng bé da đỏ", thực ra chính là
Ônôrin cải trang, em gái cậu.
Cậu đã tìm thấy em trong một trại tị nạn trên bờ hồ Ontariô, giữa đám đàn
bà trẻ con Irôcơ mà người Pháp bắt đem về giao cho những người thuộc
giáo đoàn Xuyn - pixơ ở Canhtê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.