TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 458

- Nghe đây. - hắn nói khẽ, nhưng với giọng đe dọa - tôi sẽ nói chuyện với cô
lần nữa, bởi vì tính nết cô như vậy, mà điều này cô cần phải hiểu. Cô không
có quyền gì để từ chối điều tôi đang yêu cầu. Tôi đã đánh nhau vì cô, tôi đã
khử người mà cô yêu cầu tôi giết. Hành khất Đại đế đã chắp duyên cho
chúng ta, tát cả đều đúng với luật giang hồ. Cô đã thuộc về tôi rồi.
- Thế ngộ tôi không muốn dính líu gì tới luật giang hồ đó thì sao?
- Thì cô sẽ chết, - hắn nói và một luồng sáng lóe lên từ đáy đôi mắt nâu
sẫm. - Chết vì đói, hoặc một lý do nào khác. DÙ sao, cô cũng không thể nào
sống sót được, đứng có chút ảo tưởng về chuyện này. Vả lại, cô làm gì có
sự lựa chọn
nào khác? - hắn nhấn mạnh, đặt nắm đấm vào thái dương của nàng. - Chả lẽ
đầu óc bướng bỉnh của cô bé tiểu thư quý tộc như cô, chưa hiểu được rằng
cái gì đã bị đốt cháy thành than ở Quảng trường Grevơ cùng một lúc với
người chồng phù thủy của cô sao? Tất cả cái gì ngăn cách hai đứa chúng ta
đều bị thiêu cháy hết rồi. Chẳng còn thằng đầy tớ, cũng chẳng còn bá tước
nữa. Tôi là Calăngbrơđen, còn cô... cô không còn là cái gì nữa. Những kẻ
cùng giới quý tộc với cô đều đã bỏ rơi cô. Những kẻ đang ở bên kia...
Hắn đưa cánh tay lên, chỉ sang kia bờ sông Xen đen thẫm, về phía những
bóng dáng đồ sộ của các cung điện Tuylơri và Luvrơ rực rỡ ánh đèn.
- Đối với những người ở bên kia, cô không còn sống nữa. Chính vì thế mà
cô đã thuộc về thế giới giang hồ... bởi vì đây là nhà của những người bị bỏ
rơi... Ở đây, sẽ luôn luôn có cái gì đó cho cô ăn. Cô sẽ được che chở. Chúng
tôi sẽ trả thù cho cô, sẽ giúp đỡ cô. Nhưng chớ bao giờ phản bội chúng tôi...
Hắn im bặt. Nàng thấy hơi thở nóng hổi của hắn phả lên vai mình. Hắn
chạm lướt vào người nàng, và sự thèm muốn nồng nàn của hắn truyền cho
nàng một cảm giác run rẩy, không thoải mái. Nàng thấy hắn mở hai bàn tay
to ra, nâng lên chạm vào nàng, rồi dừng lại như không dám sỗ sàng.
Hắn bắt đầu van xin rất dịu dàng
bằng thổ ngữ Poatu.
- Cô gái cưng của tôi, xin đừng khắt khe như thế. Vì sao cô giận dỗi với tôi?
Mọi điều đơn giản thôi mà, cô không thấy sao? Ở đây, hai chúng ta... bây
giờ chỉ cô độc hai đứa thôi... như những ngày xưa. Chúng ta đã ăn uống no

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.