TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 460

nàng để chiếc váy trong rơi tụt xuống đất. Còn lại chiếc quần lót, nàng do
dự một lát. Da thịt nàng lạnh buốt, nhưng đầu nàng nóng bỏng. Nàng gỡ bỏ
mảnh quần lót còn lại thật nhanh, rồi ngả người trần truồng xuống đám áo
choàng ăn trộm được.
- Lại đây, - nàng điềm tĩnh nói.
Hắn ta vẫn lặng thinh
nín thở. Hắn thấy vẻ dễ bảo của nàng đáng ngờ. Hắn lại gần, nhưng vẫn
quan sát nàng rất ký. Hắn từ từ cởi quần áo rách rưới của mình ra. Trước
giây phút thực thiện được đỉnh cao những ước mơ viển vông nhất của mình,
gã đầy tớ cũ Nicôla run lên. Ánh lửa lấp loáng từ bờ sông bên dưới chiếu
lên tường cái bóng đen khổng lồ của hắn.
- Lại đây, - nàng nhắc lại - Tôi rét!
Bản thân nàng bắt đầu run, do lạnh một phần nhưng cũng còn do sự nôn
nóng xen lẫn sợ hãi trước tấm thân cao to, trần truồng đấy thèm muốn kia.
Nhảy vọt một bước nhẹ như con sói, hắn đã ở trên người nàng. Hắn lấy hai
cánh tay ghì chặt như muốn bóp nát người nàng ra, vừa hổn hển vừa cười
hềnh hệch.
- Trời ơi! Lần này thì thật rồi. Ôi! Tốt quá, em là của anh! Em không thể
thoát khỏi tay anh nữa, là của anh... Của anh! Của anh! Của anh! - hắn nhắc
lại, nhấn mạnh sự cuồng si của gã đàn ông.
Hấp tấp và thô bạo, hắn chiếm đoạt thân thể nàng.
Một lát sau, nghe tiếng hắn thở dài, như một con chó đã thỏa mãn.
- Angiêlic - hắn thì thầm.
- Anh làm tôi đau, - nàng phàn nàn.
Rồi cuốn mình vào trong một cái áo choàng, nàng ngủ thiếp đi.
Trong đêm đó, hắn chiếm đoạt nàng hai lần nữa. Nàng vẳ tỉnh sau một giấc
ngủ ngắn, người
còn tê dại, thì lại trở thành cái mồi cho con người của bóng đêm đó: hắn ghì
lấy nàng, chửi tục và vừa chiếm đoạt vừa thở hổn hển, rồi lăn huỵch ra bên
cạnh nàng, nói lảm nhảm những câu không đầu không đuôi.
Lúc tảng sáng, một tiếng thì thào đánh thức hắn dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.