TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 468

khí sục sôi như núi lửa. Mụ cho rằng, như mụ thường nói: Calăngbrơđen
chả mấy chốc sẽ chán co gái không bao giờ cười, mà đôi mắt thỉnh thoảng
cứ như là không thèm nhìn ai cả! Đúng, hai người là "đồng hương", cái đó
cũng gắn bó thêm. Nhưng mụ biết rõ Calăngbrơđen chỉ có thế chưa đủ. Và,
mẹ kiếp, cùng lắm mụ sẵn lòng chia sẻ hắn với cô ta. Dù sao, hai bà cho
một ông, đã lấy gì làm nhiều. Hành khất Đại đế có những sáu bà thì sao!
Tình hình gay cấn cuối cùng cũng lên tới đỉnh cao tất yếu: sự kết thúc diễn
ra nhanh chóng nhưng dữ dội.
Một buổi sáng, Angiêlic đi thăm Trôn-gỗ ở cái xó xỉnh gã này chui rúc,
cạnh cầu Xanh-Misen. Nàng đem tới cho hắn mấy khúc dồi lợn. Trôn-gỗ là
người độc nhất trong bọn được nàng nể một chút. Nàng có một
vài cử chỉ săn sóc nho nhỏ, mà hắn tiếp nhận một cách nghiễm nhiên, như
một con chó giữa nhà dữ tợn được chủ vuốt ve.
Sáng hôm đó, sau khi hít hơi mấy khúc dồi thơm phức, hắn nhìn chằm
chằm Angiêlic và nói:
- Ờ đây về, cô đi đâu?
- Quay về tháp Nexlơ.
- Đừng. Dọc đường cô hãy ghé vào quán ăn Ramê, cạnh Cầu Mới.
Calăngbrơđen đang ở đó với cả bọn và mụ Ba Lan.
Dừng một lát, hắn hỏi:
- Cô có biết cô phải làm gì không?
- Không.
- Cô hãy vào trong quán rượu. - Trôn-gỗ nói như giảng đạo - và khi nhìn
thấy Calăngbrơđen và mụ Ba Lan đang làm trò, thì cô hãy tóm lấy bất cứ
cái gì trong tầm tay, cái côc, cái chai cũng được, cứ thế choảng vào đầu hắn.
- Đầu ai?
- Calăngbrơđen, còn ai nữa! Cứ mặc kệ mụ đàn bà trong những trường hợp
thế này.
- Tôi có sẵn một con dao - Angiêlic nói.
- Bỏ mặc dao đấy, cô có biết chơi dao đâu. Vả lại đối với một tên du đãng
có chuyện nhập nhằng về bồ bịch, không gì bằng choảng mạnh vào đầu
hắn, cứ tin lời tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.