TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 469

- Nhưng tôi có quan tâm cóc khô gì chuyện tên khốn kiếp ấy lừa dối tôi, -
Angiêlic mỉm cười kiêu ngạo.
Mắt gã tàn tật bỗng lóe lên dười hàng lông mày rậm. Hắn nói dằn từng
tiếng.
- Cô không có quyền làm thế... Tôi cần nhấn mạnh hơn: cô không có cách
nào khác nữa. Hắn đã chiếm đoạt cô. Cô không còn có quyền để hắn khinh
bỉ mình. Hắn
là chồng cô.
Angiêlic cảm thấy mình run lên, sự giận dữ xen giữa niềm hưng phấn kín
đáo. Cổ họng nàng se lại:
- Tôi không muốn thế. - Nàng lẩm bẩm với tiếng nói bị nén lại.
Gã tàn tật phá lên cười chua chát.
- Cô làm sao gỡ bỏ những cái đó đi được. Cô phải chấp nhận những cái đó,
chỉ có thế thôi... Hãy học cách như tôi, phải đi trên một đĩa gỗ, thì sao?
Rồi hắn nói tiếp se sẽ, giọng thúc giục:
- Vậy là bản thân cô cũng phải tập đi đứng giữa đám du đãng thì tốt hơn.
Hãy làm theo lời tôi dặn. Nếu không, cô sẽ chết.
Nàng hất ngược tóc ra sau lưng một cách bướng bỉnh:
- Tôi không sợ chết.
- Tôi không muốn nói đến cái chết kiểu ấy, - hắn làu nhàu - nhưng cái chết
khác còn tồi tệ hơn kia, đó là cái chết của nhân cách riêng của mình...
Hắn bỗng đùng đùng nổi giận:
- Cô đã làm tôi nói nhiều điều dớ dẩn. Tôi cố làm cho cô hiểu, cho cô đuối
lý! Cô không có quyền để cho mụ Ba Lan đè bẹp mình! Cô không có
quyền... Cô có nghe tôi nói không?
Hắn ta cố nhen lên một tia dữ tợn trong con mắt nàng.
- Nào, cô đứng lên và lại chỗ kia, lấy chai rượu và cái cốc. Đem lại đây...
Và hắn nói sau khi rót rượu mạnh đầy cốc:
- Hãy uống một mạch hết cốc này, rồi đến đó đi... Hãy đánh thật mạnh,
đừng sợ. Tôi biết Calăngbrơđen. Hắn có cái đầu rất cứng...
Khi bước vào quán
rượu Ramê, Angiêlic dừng lại ở ngưỡng cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.