TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 558

Angiêlic rùng mình, vôi vã đi tới phòng gác.
Viên đại úy nói:
- À, mi đấy à!
Hắn đang ngồi hút thuốc, hai chân ghếch lên bàn.
Một tên lính nói:
- Tôi không ngờ nó trở lại.
Nàng đưa mắt lạnh như băng nhìn xuống, bộ mặt đỏ dừ, viên đại úy đưa
hay ra, suồng sã bẹo vào mông nàng.
- Mi sẽ được đưa sang phòng thuốc để người ta cho mi rửa ráy và khám
xem có bệnh không. Nếu có, y sĩ sẽ cho thuốc. Mi hiểu không, ta là một anh
chàng kỹ tính. Thôi đi đi!
Một tên lính đưa Angiêlic xuống phòng thuốc. Viên y sĩ đang mải tán tỉnh
một nữ tù nhân.
Angiêlic phải nằm trên một cái ghế dài và nhắm mất chịu đựng một
cuộc khám bệnh làm nàng ghê tởm.
Tên lính đã đi ra, viên y sĩ nói với theo.
- Nói với đại úy con bé này sạch bong và tươi mát như một bông cúc vậy. Ở
đây ít gặp những đứa như thế này.
Mụ y tá dẫn nàng vào phòng viên đại úy. Nàng ở lại một mình trong phòng.
Căn phòng này cũng có những cửa sổ chấn song như một phòng giam, với
những bức tường dày phủ những tấm thảm xấu xí, cũ sờn trơ sợi ra, trông
thật thảm hại. Một bó đuốc để trên bàn, cạnh một thanh gươm và một lọ
mực, không đủ ánh sáng để xua bóng tối dưới vòm trần. Căn phòng nồng
nặc mùi da cũ, mùi thuốc lá và rượu vang. Angiêlic vẫn đứng trơ cạnh bàn,
không còn sức để ngồi hay làm gì, quá mệt mỏi vì thần kinh căng thẳng, rồi
dần người tê cóng lại, hơi mốc lạnh thấm khắp căn phòng.
Sau cùng, nàng nghe tiếng bước chân rầm rầm ngoài hành lang, viên đại úy
bước vào, miệng tuôn ra một tràng câu chửi. Hắn quẳng gươm và súng lên
bàn, ngồi xuống thở hổn hển, và chìa chân ra cho Angiêlic, hạ lệnh:
- Tháo giày ra cho ta!
Máu dồn lên mặt Angiêlic.
- Tôi không phải là người hầu của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.