TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 565

Viên đại úy vừa mặc quần áo vừa ầm ừ một khúc quân hành.
***

Người thợ cạo nhà giam Satơrê bước vào phòng, với một chiếc đĩa và bộ
dao cạo. Angiêlic
đã trang điểm xong khi cái "người tình một đêm" cồng kềnh, phục phịch ấy
ngồi vào cho bác thợ cạo quàng một chiếc khăn mặt vòng quanh cổ và cạo
mặt. Viên đại úy tỏ vẻ rất hài lòng. Angiêlic không biết nói cách nào để rút
lui. Hắn bỗng quẳng một túi tiền lên bàn:
- Cho cô đấy.
- Tôi đã được trả công rồi.
Khi Angiêlic ra khỏi ngục Satơrê, nàng không còn can đảm quay thẳng về
phố Thung lũng nghèo, tuy phố đó ở gần khu nhà giam ghê gớm kia. Nàng
đi về phía sông Xen, đến bến "Những kẻ mỏi mắt chờ". Các bà vợ lái
thuyền đã dựng ở đây những "phòng tắm" cho phụ nữ trong những ngày hè.
Đó là những cột gỗ cắm xuống chống đỡ một tám bạt làm mái che. Phụ nữ
thường xuống tắm, mặc đồ lót và mũ trùm đầu.
Khi Angiêlic đưa trả tiền, vợ bác lái kêu lên:
- Cô điên sao, mà xuống hụp vào giờ này? Trời lạnh đấy, cô thấy không?
- Không sao.
Nước lạnh thật, nhưng một lúc sau, Angiêlic đã cảm thấy rất dễ chịu. Vì là
người khách tắm duy nhất nên nàng bơi một chút quanh các chân cột. Khi
đã lau khô người và mặc áo vào, nàng còn đi bộ một lúc trên bờ sông sưởi
ấm dưới ánh nắng mặt trời mùa thu.
Nàng nói thầm một mình:
"Thế là xong. Mình không muốn phải nghèo khổ nữa, không muốn làm
chuyện ghê rợn như giết tên Vua hành khất, hoặc làm những chuyện khác
như ngủ với một đại úy tuần tra. Đấy không phải là lối sống của mình.
Mình ưa những đồ lót thanh tao, những bộ trang phục đẹp đẽ. Mình muốn
các con mình sẽ không bao giờ phải biết đến đói và rét nữa. Chúng phải
được ăn mặc đẹp và được tôn trọng. Mình muốn chúng nó lại có tên họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.