TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 81

để chờ lệnh Đức ông.
- Cho ông ta vào! - Hoàng thân Côngđê nói khẽ sau một giây yên lặng.
Ông hoàng thân lại gần cái bàn gỗ mun kê gần cửa sổ, rút mấy ngăn kéo ra.
Từ cửa phía sau của gian phòng, một tên đầy tớ dẫn một người vào: đây là
một linh mục có khăn trùm đầu, vừa đi vừa cúi chào lia lịa với một vẻ rất
ung dung. Khi đứng thẳng người lên, ông ta để lộ một khuôn mặt rám nắng
có đôi mắt đen sâu thẳm, hơi mơ màng.
Việc nhà tu hành đến có vẻ chẳng làm cho người phụ nữ nằm
trên giường bận tâm chút nào. Chị ta tiếp tục nhấm quả đào ngon hết sức
thản nhiên. Trước đó, chị chỉ làm một việc đơn giản là vứt cái khăn choàng
xuống che bớt phần trên của hai đùi.
Người đàn ông tóc hung cúi xuống bàn giấy, rút từ ngăn kéo ra mấy cái
phong bì to gắn xi đỏ chót. Ông ta nói mà chẳng quay người lại.
- Có phải linh mục Phukê phái ông đến không, ông linh mục?
- Quả đúng vậy, thưa Đức ông.
Rồi người linh mục nói thêm câu gì đó bằng một thứ tiếng nghe êm tai, mà
Angiêlic đoán là tiếng Italia.
- Không cần phải nhắc lại mật hiệu nữa, ngài Exili ạ - Hoàng thân Côngđê
nói. Tôi lẽ ra cũng có thể nhận được ông ngay, vì người ta đã tả diện mạo
ông cho tôi rồi, và nhờ cái vết xanh ở gần khóe mắt ông. Vậy ra ông là nghệ
sĩ tài giỏi nhất châu Âu trong cái khoa rất khó và rất tinh tế là món pha chế
thuốc độc đấy nhỉ?
- Đức ông quá khen đó thôi ạ, kẻ hèn này chẳng qua chỉ hoàn thiện được
một vài công thức do các vị tiến bối của chúng tôi ở Phơlorăngxơ truyền lại
cho, thế thôi ạ.
- Người Ý thật là những người tài hoa trong tất cả mọi lĩnh vực - Ông
Côngđê kêu lên.
Hoàng thân cười phá lên, rồi nét mặt trở lại tàn nhẫn như cũ.
-
Ông có mang thứ đó lại chứ?
- Dạ có đây ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.