TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 122

dùng cơm sau đó chờ quyết định của ông Hoàng và bà Kim Cúc muốn ở
hay đến bất cứ nơi nào. Cậu Phụng, cô Loan và bé Lisa đổ mồ hôi như tắm
và không ngừng than nóng bằng tiếng Mỹ lẫn tiếng Việt với nhau nhưng tỏ
ra hân hoan không khác gì ba mẹ của họ. Mười chiếc va li to và dày cứng
được khuân vác và chất đầy trong hai chiếc xe van mười sáu chỗ ngồi với
bốn chàng thanh niên có khuôn mặt gần như tương tự nhau và chiều cao
bằng nhau mà ông Hoàng và bà Kim Cúc không nhớ ai là ai dù đã được
giới thiệu tên qua một lần. Cả hai xưng hô em cháu một cách lờ ngờ rồi
mỉm cười giao thân với họ để che giấu sự vô tình của mình. Hơ hai mươi
năm ở Mỹ, ông bà Hoàng ít khi liên lạc với những người thân ở Việt Nam.
Thời giờ ở Mỹ đối với họ rất hiếm hoi vì thế họ luôn luôn dành cho sự học,
công việc và cuộc sống gia đình riêng của họ hơn là thư từ hay điện đàm.
Sau khi hành lý được xếp chồng ngay ngắn ở những hàng ghế sau, ông
Hoàng đươc mời ngồi ở chiếc ghế trước nơi mà vợ chồng ông Thắng và bà
Thu ngồi ngay sau lưng. Cậu Phụng và cô Loan len vào hai hàng ghế sau
cùng với những chàng thanh niên mà một trong ba người ấy là cậu Nam, bà
con cô cậu với họ. Mặc cho bốn chàng thanh niên kia cười nói vui vẻ với
nhau, họ chỉ để ý lắng nghe và chỉ trả lời khi được hỏi đến. Người tài xế có
vóc lớn như lực sĩ, và khuôn mặt tròn với miệng luôn tươi cười như mặt
ông địa, bông đùa luôn miệng về mười chiếc vali lớn khổ được đem về từ
Mỹ. Anh ta hân hoan nhận phong kẹo cao su do ông Hoàng lịch sự mời và
huyên thuyên đối thoại với bà Thu và ông Thắng khi hai người này kể hết
chuyện này sang chuyện khác về những thành công của vợ chồng chồng
ông Hoàng tại Mỹ.
Bác tài xế lớn tuổi của chiếc xe van xám, sau khi thỏa thuận với anh tài xế
chiếc xe van trắng những con đường họ sẽ đi, mời bà Kim Cúc lên xe. Theo
sự sắp xếp trước của những người đi đón, bà và ông Hoàng ngồi tách biệt
theo gia đình mỗi người để dễ dàng tâm sự, mà theo bà, sự sắp xếp này này
hoàn toàn hợp lý và đúng với ý nguyện của bà. Lisa bám chặt mẹ từ lúc ra
khỏi cổng phi trường cho đến lúc ngồi trên xe. Háo hức được về Việt Nam
gặp lại ông bà ngoại nhưng khi gặp ông cụ Đức, nó ngần ngại trước khuôn
mặt tiều tụy và hốc hác của ông. Nó cũng e dè với những cử chỉ vồn vã của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.