TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 146

của ông ngông đến nỗi có lần trước ngày anh em ông chia tay đi học tập cải
tạo, ông đã nhắc đến chuyện mơ ước tàn quân Quốc Gia trở về phục quốc
và lấy lại chính quyền sau thời gian lẩn trốn và tụ tập trong rừng. Lúc đó,
cha mẹ của ông vốn đã lo lắng khá nhiều vì chuyện biệt tăm thất lạc của cô
con dâu thứ khi cô còn ở Sài Gòn trong ngày thủ đô bị thất thủ, vì chuyện
đứa cháu nội đã mồ côi cha từ mới lọt lòng nay phải bơ vơ không mẹ, vì
chuyện hai đứa con trai sắp đi học tập mỗi người mỗi ngã, và vì chuyện đứa
con gái út nhất định không chịu về ở dưới quê, mà còn phải lo lắng thêm
nhiều hơn vì thái độ cực đoan của ông Huy. Lo sợ ý nghĩ ngông cuồng và
bản tính thẳng thắn của ông Huy sẽ không cho họ ngày gặp lại, cha mẹ ông
đã khuyên nhủ ông rất nhiều lần trước khi ông lên đường học tập cải tạo.
Dù là vậy, họ đã không gặp lại ông Huy sau ngày ông chia tay đi học tập
cải tạo. Họ đã không gặp mặt ông Huy không phải vì ông Huy mất xác tại
miền Bắc trong thời gian cải tạo mà vì họ chết vì bệnh già trước thời gian
trở về sau mười năm học tập của ông Huy tại Hoàng Liên Sơn.
Thắp hương cho cha mẹ xong, ông Hoàng cảm thấy bùi ngùi. Chiếc áo bà
ba nâu của mẹ ông và chiếc áo đen của cha ông khiến ông liên tưởng đến
thời gian cực khổ mà cha mẹ ông đã trải qua trong thời gian nuôi dạy anh
em ông ăn học thành tài. Tuy gia đình ông thuộc dạng “có của ăn của để”
trong xóm nhưng cha mẹ ông đã bỏ công sức rất nhiều cho mảnh vườn và
đồng ruộng mà họ có. Cuộc đời làm việc cực khổ, gian nan với công việc
đổ mồ hôi và công sức cho tương lai con cháu chẳng được một ngày đáp
đền chỉ là hai bức hình lộng kính trên chiếc bàn thờ hương khói. Cảm nhận
sự hy sinh của cha mẹ như chính sự hy sinh của vợ chồng ông đã dành cho
con cái mình, ông Hoàng cảm thấy cuộc đời làm cha mẹ là những dòng
sông mà những nước chảy luôn luôn đổ xuống một chiều chứ chẳng bao
giờ ngược lại. Cuộc sống của vợ chồng ông rồi cũng chẳng khác gì của cha
mẹ ông: nuôi con khôn lớn để tiếp tục tạo cho chúng điều kiện lo cho con
cái của chúng sau này.
- Chị này là ai mà đẹp vậy anh? Bà Kim Cúc hướng mắt nhìn chiếc hình
bán thân của một cô gái tuổi độ hai mươi ngoài với nụ cười khả ái và hiền
hậu. Hàm răng trắng đều và đôi mắt đen sáng sống động dưới ánh đèn chớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.