TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 8

Người đàn bà nói “A” thêm một lần nữa rồi im bặt. Những câu trả lời ngắn
ngủn và gọn lỏn của người thanh niên làm bà nhớ ra là bà đã hỏi nhiều câu
hỏi hết sức cá nhân và đường đột đối với một người mới gặp. Không quan
tâm đến sự bối rối và ngượng ngập của người đàn bà, người thanh niên lơ
đễnh nhìn những người đứng chờ đón con quanh dãy hành lang dẫn đến các
phòng đàng sau khuôn viên trường với đôi mắt trầm ngâm, và u buồn
phảng phất. Người đàn bà lảng lờ nhìn về phía hai cánh cửa sau của ngôi
trường. Hai cánh cửa bằng sắt màu đỏ này vẫn khép kín mít mặc dù tiếng
còi báo hiệu giờ tan học đã vang lên. Dượm người toan đứng lên để kết
thúc cuộc đàm thoại, người đàn bà phải ngồi nán lại nghe lời thố lộ của
người thanh niên.
- Người Việt Nam ở bên Mỹ này chẳng có việc gì khác hơn ngoài đi làm,
ăn và ngủ.
Đứng thẳng người, khuôn mặt nghiêm trang của người đàn bà chợt điểm
một nụ cười hóm hỉnh. Bà hỏi:
- Hình như em mới vừa đến Mỹ?
Chàng thanh niên cũng đứng lên, nói một cách chậm chạp và từ tốn:
- Dạ phải em chỉ vừa đến đây vài tháng ... mà không! Thật ra gần một năm
rồi. Thời gian trôi nhanh thật!
Người đàn bà gật đầu thông cảm:
- Bởi vì những công việc chúng ta làm ở đây mỗi ngày đều giống nhau nên
không ai có thể ý niệm về thời gian. Ai cũng thấy thế chứ không phải riêng
em. Thôi đến giờ chị phải đi, chào em.
Dứt lời, bà hướng mắt về đám học trò đang túa ra khỏi cửa trường và bước
nhanh về phía đám người lố nhố trên đồi cỏ, và trên hành lang của dãy
phòng đàng sau. Cuộc đối thoại giữa anh và bà đã chấm dứt nhanh như thể
cuộc gặp gỡ vừa qua chỉ là một sự tình cờ, thoáng qua, và không đáng nhớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.