TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 9

Cung Thị Lan

Tình Trên Đỉnh Sầu

Chương Hai

Người thanh niên gặp lại người đàn bà tại gốc cây sồi vào lúc hai giờ bốn
mươi lăm phút chiều. Lúc ấy chưa có người nào đến trường đón con và
cảnh vật sau ngôi trường vắng vẻ yên lặng chẳng khác gì buổi chiều hôm
trước. Nắng chiều của những ngày đầu tháng mười vẫn còn long lanh trên
cây cỏ và gió của những ngày chớm thu bắt đầu thoang thoảng lạnh.
Người đàn bà tươi cười chào hỏi khi người thanh niên tiến đến gần:
- Em ra đây đón cháu?
- Dạ phải - Anh ta nói.
Câu trả lời của anh ngắn gọn, ngay vào câu hỏi, không lan man, không thừa
thãi, và cũng không tiết lộ thêm điều gì xa hơn. Tuy nhiên, anh ta đã ngồi
cạnh bà một cách thân mật như buổi chiều hôm trước. Ngại ngùng vì cử chỉ
kỳ lạ của anh nhưng người đàn bà vẫn tỏ ra bình thản. Đưa ánh mắt lướt
trên sóng cỏ chạy xa đến những khóm cây và những ngôi nhà xa xa bên
dưới chân đồi, bà không mảy may tỏ ra chút quan tâm nào đến sự hiện diện
của người thanh niên đang ngồi bên cạnh.
Bất chợt người thanh niên lên tiếng, tiết lộ:
- Em chỉ đón cháu của em vào ngày thứ hai hay ngày thứ ba, còn những
ngày khác mẹ em đón Kevin vì em phải đi làm
Người đàn bà nhìn người thanh niên, đáp lại với cái gật đầu nhè nhẹ:
- Thảo nào trước đây chị không thấy em, cũng không gặp em đưa cháu của
em đến trường.
- Tại chị không để ý đến em thôi. Em thường đứng ở góc đàng kia kìa -
Người thanh niên vừa nói vừa chỉ tay về dãy phòng mới xây phía sau
khuôn viên trường trong lúc người đàn bà nheo mắt:
- Thật vật ư?
Câu nghi vấn của người đàn bà dường như dửng dưng với điều người thanh
niên vừa tiết lộ, nhưng thực ra, tâm trí của bà đang lục lọi trong trí hình
ảnh một người phụ nữ Việt nào đó thường đưa đón cháu của người thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.