TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 178

Phi Bạch nhún vai rồi liếc chàng
- Anh cứ lo cho cô Linh, đã có chị Ngân rồi , hãy lo cho anh kìa
Mẫn Phi trợn mắt
- Lo cho anh? Anh có gì phải lo?
Phi Bạch kéo tay Mẫn Phi và Lý Hương đến ngồi bên một thảm cỏ ven đồi.
Vẻ mặt nàng nghiêm nghi.
- Nói thật với anh, em kg thể nào yên tâm về Đà Lạt
- Vì sao?
- Vì anh
Mẫn Phi hơi gắt
- Mày nói giởn hả? Tao khg làm gì ảnh hưởng đến mày
Phi Bạch nói thật chậm rãi
- Em biết anh luôn là người tốt, cho nên em rất lo cho anh.
Chàng giận dư?
- Cần gì mày phải lo, tao có phải là con nít đâu?
Phi Bạch vẩn giử giọng nói ngihêm trang
- Thì em lo vấn đề người lớn.
Mẫn Phi kg chịu nổi chàng la lên
- Tao kg muốn mày phá tao, nghe chưa ? Hãy về Đà Lạt đi.
Phi Bạch bướng bỉnh
- Chừng nào xong việc em mới về
Chàng trừng mắt
- Việc gì?
- Việc của anh
Rồi như sưc nhớ ra Mẫn Phi hầm hầm nét mặt
- Mày và cô bạn mày vào tận công ty của tao trong lúc làm việc chưa đủ
sao? Tao sẻ mét ba đó.
Phi Bạch vổ vai chàng cười
- Anh nói mà kg sợ Lý Hương buồn. Bạn em về đây, em dẩn đi chơi và giới
thiệu với nó công ty, đồn điền cà phệ Có gì đâu mà anh la
Lý Hương nãy giờ ngồi im lặng theo dõi câu chuyện của hai anh em, nàng
bổng lên tiếng bênh vực Phi Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.