TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 21

Ngồi chờ một lúc không thấy Hạ Như trở ra, Đông Giao cặm cụi ghi ghi
chép chép vào trang vở trắng.
Hạ Như đưa các bạn ra vườn. Các cô đua nhau hái mấy chùm mận chín đỏ
trên cây. Đi ngang qua phòng học thấy Đông Giao vẫn còn ngồi viết. Tò mò
Hạ Như ghé mắt vào, không biết anh chàng viết gì nhỉ? Chắc là những lời
giáo huấn rầy lạ Tha hồ cho anh chàng ghi những bài học đạo đức, Hạ Như
cùng các bạn vào phòng nàng đùa nghịch thoải mái.
Đông Giao hết kiên nhẫn. Những lần khác thấy thái độ nhẩn nha của Hạ
Như khi vào học chàng đã bực mình, nhưng chưa bao giờ chàng bực mình
như lần này. Thân phận của người dạy kèm tại tư gia là thế đấy! Đông Giao
đứng dậy ra về lòng nghe nao buồn.
Ăn hết mấy chùm mận, Hạ Như cùng các bạn trở ra phòng học:
- Về rồi ! Ông ấy không chờ nổi Hạ Như đâu.
- Tao bảo chờ đó! Dù hóa đá "ông ấy" cũng phải chờ.
- Cá không?
- Cá đó.
Hạ Như phì cười trước những lời bàn tán xôn xao của Lý Hương và Hoàng
Oanh về anh chàng Đông Giao. Bạn bè nói gì cũng được miễn nàng thoát
khỏi buổi học hôm nay, nàng quá đỗi vui mừng.
Hoàng Oanh kéo tay Hạ Như:
- Ê Hạ Như cá không? Theo mầy thì ông thầy của mầy còn ở hay về rồi?
Hạ Như nhanh miệng:
- Về từ khuya!
Hoàng Oanh ra vẻ thất vọng:
- Vậy mầy đồng minh với con Lý Hương rồi. Chắc tao thua quá!
Lý Hương cười khoe hàm răng trắng bóng:
- Bây giờ mầy dám cá không Hoàng Oanh.
Hoàng Oanh không hề nao núng:
- Cá chứ, sợ gì?
Lý Hương hào hứng:
- Nếu ông thầy của mầy và của Hạ Như đã ra đi thì mầy thua gì?
- Thua năm trái ổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.