TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 222

- Không! Cháu không đồng ý.
Bà nói như ra lệnh:
- Cô phải nghe tôi . Tôi sẽ thu xếp cho thằng Đạt cưới cô . Thằng Đạt cũng
mồ côi như cô . Nó là người tốt siêng năng và hiền lành . Thằng Đạt rất yêu
quý cô.
Như sợ Diệp Hoa không bằng lòng . Bà Xuân đe dọa:
- Cô phải chọn cách giải quyết này của tôi . Bằng không, cô không thể yên
thân với tôi đâu.
Diệp Hoa biết rằng bà Xuân không phải hăm dọa suông đâu . Những ai trái
ý bà rồi sẽ biết . Bỗng dưng nàng nói nhanh:
- Hay bác cho cháu đi như lúc đầu bác đã quyết định.
Bà Xuân lạnh lùng tuyên bố:
- Không được! Cô đi sẽ không ổ đâu . Cô hãy ở lại đây và lấy thằng Đạt.
Diệp Hoa khóc nức nở:
- Cháu không đồng ý.
- Tôi bắt buộc cô đấy . Nếu cô không chịu thì hậu quả ghê gớm sẽ xảy ra
cho cô đó.
Diệp Hoa gục đầu khóc mãi . Bà Xuân đã dồn nàng vào chân tường . Nàng
muốn quỵ hẳn đi . Nhưng rồi nàng vẫn cố tỉnh táo để viết lá thư cho Dân
theo lời bà Xuân đọc.
Thế là hết cuộc đời nàng kể như đã hết.
Ở Sài Gòn nhận được thư của Diệp Hoa, Dân tức lồng lộn . Diệp Hoa đã
lừa dối chàng sao ? Dân không tin chàng phải hỏi cho ra lẽ . Chàng cần
phải gặp Diệp Hoa ngay . Và chàng đã lao về Bảo Lộc như một cơn lốc.
Bà Xuân và Linh đã kể cho Dân nghe về đám cưới của Đạt và Diệp Hoa . 2
người đều bảo Diệp Hoa đã phản bội chàng, nàng là cô gái chẳng ra gì .
Hãy quên nàng đi mà lo nghĩ đến tương lai.
Dân vẫn nữa tin nữa ngờ . Chàng quyết định gặp Diệp Hoa để tìm hiểu sự
thật . Diệp Hoa đang sống hạnh phúc với Đạt . Diệp Hoa xác nhận những
điều nàng viết trong thư là đúng . Dân phát điên lên trước sự thật phủ
phàng.
Trở về Sài Gòn, Dân bỏ học đi lang thang . Thấy chàng quá đau buồn, tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.