TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 65

hét đòi hoa làm con sợ hết hồn.
Chị Lựu mỉm cười chen vào:
- Hôm nay thì chú rất vui vẻ . Tôi mang cơm đến, chú còn cười với tôi nữa
kia mà!
Lam Yên quay qua chị Lựu cắt ngang:
- Vậy là chị gặp hên đó! Bữa nay chú không chịu ăn lại còn la hét ầm ỉ.
Bà Thăng cau mày:
- Chú Đông lại lên cơn nữa rồi . Khổ qúa! Rồi con có cài cửa lại cẩn thận
không?
Lam Yên trấn an bà:
- Không sao đâu, bác đừng lo! Con đã hái hoa quỳnh anh cắm cho chú một
bình, chú vui vẽ bình thường, không có gì đâu.
Chị Lựu cười đôn hậu:
- Không ai cực nhọc với chú Đông cho bằng Lam Yên . Kể cũng lạ chú chỉ
nghe có mỗi mình cô.
Bà Thăng thở dài:
- Thế cũng là may! Nếu chú không chịu nghe lời con Lam Yên nữa thì cả
nhà sẽ không biết phải làm sao ? Chắc ai cũng khổ sở vì chú.
Lam Yên thành thật trả lời :
- Chú Đông cũng sợ bác Thăng trai lắm . Mỗi khi con nhắc đến bác Thăng
trai là chú im thin thít.
Lam Yên đang nói chợt im bặt khi thấy Đông Giao xuất hiện . Bà Thăng
cũng đưa ngón tay lên môi ra hiệu cho nàng.
- Thôi cả nhà chuẩn bị ăn cơm. À cô lấy lọ tiêu rắc lên mấy dĩa đồ xào đi !
Đông Giao ngồi vào bàn rất tự nhiên . Chàng vẫn chăm chú nhìn Lam Yên .
Bây giờ thì Đông Giao đã tin Lam Yên không phải là Hạ Như nhưng chàng
vẫn không sao hiểu nổi sự giống nhau qúa đỗi lạ kỳ.
Mọi người đang lặng lẽ ăn cơm . Thỉnh thoảng mới nghe ông Thăng nói
chuyện . Bầu không khí thật im ắng . Bỗng dưng Đông Giao nghe tiếng la
văng vẳng.
- Con Lam Yên đâu rồi ? Sao mầy gạt tao ?
Đông Giao rùng mình . chàng thoáng thấy Lam Yên cau mày . Tiếng la vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.