TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 66

vang lên:
- Mầy bảo đem Quỳnh Anh đến cho ta mà . Quỳnh Anh đâu rồi ?
Đông Giao đưa mắt ngơ ngác nhìn mọi người không ai có phản ứng gì . Có
tiếng chân chạy thình thịch ngoài vườn và tiếng một người đàn ông khác.
- Chú D, chạy đi đâu đấy ? Đứng lại mau!
- Tôi đi tìm QN, trả Quỳnh Anh đây cho tôi!
- Chú Đông đứng lại mau !
- Quỳnh Anh chết rồi à ? Quỳnh Anh ơi ! Tiếng khóc nức nở vọng lại . Lam
Yên bỏ đũa đứng lên:
- Để con xem!
Ông Thăng tỏ vẻ khó chịu:
- Thằng Đông nó làm gì kia chứ!
Rồi cả ông Thăng và Lam Yên cùng lao ra ngoài. Trong bàn ăn, mọi người
còn lại cố giữ tự nhiên nhưng Đông Giao nhận thấy ai cũng xao xuyến .
Đông Giao ngạc nhiên cùng cực . Bà Thăng vẫn bảo chàng:
- Cậu cứ ăn cơm nhé! Không có gì lạ đâu, chuyện thường mà!
Đông Giao không biết nói gì . Chuyện riêng của gia đình người ta, chàng
chen vào làm gì . Nhưng trong thâm tâm chàng không chịu nỗi những điều
khó hiểu này . Và chàng thật sự không vui lòng khi nghe Lam Yên bị réo
gọi tên như vậy.
Một lát sau chàng nghe tiếng ông Thăng la lên:
- Dân sao lại đánh ông Bình . Đi vào nhà , nghe không ?
Không nghe thấy tiếng Lam Yên . Mẫn Phi ăn vội vã chén cơm cuối cùng
rồi phóng nhanh ra ngoài . Đông Giao cũng muốn chạy theo nhưng rồi
chàng vẫn ngồi chôn chân tại chỗ.
Chàng nghe giọng của Lam Yên thật nhỏ :
- Chú Đông vào nhà đi chú, con hái hoa cho chú rồi, hoa đẹp lắm . Đừng
chạy nữa . Chú làm hư cây rồi !
Bà Thăng vùng đứng lên . Đông Giao lắc đầu nhìn theo không hiểu gì cả.
- Lam Yên, em hãy cho anh biết chuyện gì đã xảy ra trong nhà này vậy ?
Lam Yên cố giấu khi nghe Đông Giao hỏi:
- Chuyện cũng chẳng có gì quan trọng đâu anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.