TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 68

Chàng kiên nhẫn đợi chờ . Ánh mắt của chàng đang hướng về phía cuối
vườn . Chợt nhớ có lần đã gặp Lam Yên tay xách cà-mền từ vườn bước ra .
Không biết Lam Yên giữ vai trò gì trong câu chuyện này . Đông Giao đâm
lo :
- Thú thật anh rất lo cho em khi nghe những tiếng thét rờn rợn của ai đó
vang lên... Anh nghĩ nhà này chắc có người điên...
Lam Yên sửng sốt:
- Kìa anh!
- Đúng không ? Em có nghĩ gì đến hoàn cảnh của em không ? Mọi việc có
ổn không em ?
- Không có gì đáng ngại cả anh à ?
Đông Giao thân thiết nắm tay nàng :
- Một người điên hay nổi cơn bất tử mà không đáng ngại à ?
Lam Yên thành thật :
- Mọi việc em đã quen rồi nên không thất gì bất ổn cả.
Chàng nhìn Lam Yên thật lâu:
- Sao ? Em đã quen sống với người điên à ? Anh lo lắng cho em vô cùng .
Phải đề phòng mọi việc Lam Yên ạ !
Nàng đáp từ tốn:
- Không có gì xảy ra cho em đâu . Anh yên tâm đi !
Như vậy Lam Yên đã khẳng định điều Đông Giao nói là đúng . Chàn chợt
tò mò:
- Ai điên vậy em ?
Lam Yên đáp thật nhanh:
- Chú Đông
- Chú Đông nào ?
Nàn hạ giọng :
- Chú D, em ruột của bác Thăng.
Đông Giao nhướng mày ngạc nhiên :
- Em ruột của bác Thăng à ? Tạo sao chú ấy bị điên ?
Giọng của Lam Yên chùn xuống thật buồn:
- Em nghe nói chú ấy thất tình cô nào đó, tội chú ấy lắm anh à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.