TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 72

Yến Quỳnh

Tình Xưa Sương Khói

Chương 11

Đông Giao đang nằm đọc báo trong phòng . Chàng chợt nghe một tiếng
thét vang lên.
- Lại chú Đông nữa rồi ! Nhưng tiếng thét nghe thật gần . Hình như ở
phòng Lam Yên . Đông Giao ngồi bật dậy . Linh cảm có điều chẳng lành,
chàng vội phóng nhanh đến phòng Lam Yên.
Cửa phòng khép hờ không thấy động tịnh gì, Đông Giao định quay đi
nhưng chàng lại nghe tiếng nói từ bên trong vọng ra:
- Suỵt . Mày đi chưa?
Đông Giao mở cửa xông vào:
- Có việc gì thế Lam Yên ?
Lam Yên ngồi run rẩy trong góc giường . Khuôn mặt tái xanh . Hai tay
nàng ôm khư khư chiếc mền vàng sậm . Vừa trông thấy Đông Giao, nàng
nói nhanh:
- Nó đi chưa anh ?
Đông Giao không biết Lam Yên muốn hỏi gì . Không lẽ nàng đang nằm mơ
. Chưa đầy 8 giờ, còn sớm mà . Chẳng lẽ nàng đã ngủ rồi sao ? Lam Yên đã
hoảng hốt thật sự, nàng hỏi nữa:
- Nó đi rồi chưa anh ?
Chàng ngơ ngác nhìn quanh rồi ngồi ghé xuống giường :
- Nó nào ?
- Con... con mèo !
Đông Giao trố mắt:
- Con mèo thế nào ?
- Con mèo chui vào giường ngủ của em, em sợ qúa !
Chàng bật cười khanh khách:
- Trời ơi ! Em sợ mèo hả ?
Lam Yên vẫn chưa rời khỏi chiếc mềm:
- Em luôn luôn sợ mèo . Không hiểu sao em cứ bị nỗi ám ảnh là mèo sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.