TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 73

chui vào giường em . Em đã đề cao cảnh giác tối đa . Trước khi đi ngủ, lúc
nào em cũng tấn mùng thật kín để gối chung quanh . Thế mà... hôm nay nó
vào thật anh ạ !
- Có thật sự mèo vào giường em không ?
Nàng gật đầu xác nhận, hai tay tung mền ra:
- Rõ ràng một con mèo đen đốm trắng vừa mới vào đây!
Đông Giao cố làm cho nàng bớt sợ :
- Không có đâu, chắc là em tưởng tượng đấy!
- Một con mèo thật anh ạ ! Em đang nằm đọc sách, thiu thiu ngủ lúc nào
không hay . Bỗng cảm thấy nhột nơi tay, mở mắt ra em thấy con mèo đốm
trắng ở bên em . Hãi hùng qúa em la lên . Ôi em không sợ gì cho bằng sợ
mèo!
Đông Giao nở nụ cười âu yếm, chàng đặt tay lên vai nàng nhằm xoa dịu nỗi
sợ đang còn ám an?h.
- Anh không ngờ em sợ mèo . Một người dũng cảm như em, dám phiêu lưu
mạo hiểm vào trong vườn dù trời tối, dám đương đầu với người bệnh tâm
thần dữ tợn thế mà lại... sợ con mèo !
Lam Yên rụt vai lại :
- Eo ôi em sợ nó kinh hồn ! Người nó mềm làm em không bao giờ dám
đụng tới đâu.
Rồi nàng ngó dáo dác quanh phòng :
- Anh xem nó đã đi chưa anh ?
Đông Giao cười xoà :
- Nghe tiếng hét của em, nó cũng khiếp vía và chuồn mất rồi.
- Nếu là nhà em, dứt khoát em sẽ không bao giờ nuôi mèo đâu.
Đông Giao chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng . Kể cũng lạ, hầu
hết các cô gái đều rất thích nuôi mèo, vuốt ve mèo . Còn Lam Yên thì kinh
hoàng khi gặp nó . Nàng đã khác Hạ Như ở điểm này . Bỗng dưng chàng
thấy Lam Yên thật yếu đuối và chàng thích được che chở nàng . Nàng đáng
yêu chi lạ !
Lam Yên vẫn đeo đuổi theo ý nghĩ của nàng :
- Mèo thấy ghê, em không hiểu sao nhiều người yêu thích nó được nhỉ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.