TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 75

Nàng xụ mặt :
- Không là gì, sao anh biết rõ thế ?
Đông Giao luồn tay vào tóc nàng :
- Anh biết rõ vì Hạ Như là cô bé học trò anh dạy thêm.
- Thế ai cấm thầy dạy thêm . Với...
Chàng giơ tay lên phản đồi :
- Em nói không đúng rồi ! Làm sao có chuyện đó được khi Hạ Như giờ này
đang ở nước ngoài.
Lam Yên ngạc nhiên nhưng vẫn nói :
- Xa xôi cách trở thế nào người ta vẫn gặp nhau.
Mắt chàng sáng lên :
- Chẳng hạn như anh và em phải không . Hai người ở hai nơi bỗng gặp
nhau và bây giơ anh không thể nào xa em được nữa Lam Yên ạ !
- Ứ... ừ... ! Anh nói thật ?
Chàng choàng tay qua cổ nàng và nhìn sâu vào đôi mắt đang mở to :
- Em là một cô gái dễ thương, anh đã thật sự rung động vì em đấy . Lam
Yên, chắc anh chết đuối trong sóng mắt long lanh này !
Tim nàng đập nhanh muốn nhảy khỏi lồng ngực . Lam Yên đưa tay vén tóc,
Đông Giao rất thích cử chỉ này . Chàng âu yếm vuốt ve những sợi tóc mềm
mại xõa dài trên bờ vai nàng . Rồi bàn tay bé bỏng của Lam Yên nằm gọn
trong bàn tay chắc nịch của Đông Giao.
- Em cứ luôn luôn làm cho anh bất ngờ đấy Lam Yên !
Hai người đang thong thả bước trên đồi . Đồn điền cà phê bạt ngàn trước
mặt . Nắng nhảy múa trên những cây cà phê xanh thẳm . Bảo Lộc chiều nay
xôn xao nắng gió . Đông Giao đi bên nàng với nỗi rạo rực . Chàng nắm bàn
tay Lam Yên cười với vẻ hân hoan . Lam Yên tròn mắt :
- Em có làm gì đâu.
- Làm gì, em không biết thật à ? Làm cho anh... tê liệt cả người !
Lam Yên phát vào lưng chàng :
- Hứ, tê liệt mà còn đi đứng thế kia !
Đông Giao nheo mắt với nàng :
- Em không biết gì cả, anh vẫn đi đứng như thế nhưng hồn anh đã tê điếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.