TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 77

Nàng đáp thật nhỏ:
- Không đâu !
Rèm mi nàng hạ xuống, Đông Giao muốn được hôn lên đôi mi mượt mà ấy.
- Nói đùa chứ anh không đoán mò đâu . Anh có cơ sở đàng hoàng nghe.
Hai má nàng phồng lên phụng phịu :
- Em không tin bất cứ cơ sở nào của anh đâu.
Mặt Đông Giao thật nghiêm nghị :
- Không phải cơ sở của anh đâu nha ! Của em đó . Em đã nói rồi . Nhớ
chưa ?
Lam Yên ngơ ngác ngó quanh : Bầu trời cao lồng lộng, mấy cụm mây trắng
trôi bềnh bồng . Hàng cây xanh mờ nhạt phía xa . Một bầy chim đang bay
chấp chới trên không . Lam Yên thích thú nhìn theo . Buổi chiều xuống thật
yên tĩnh.
Đông Giao nhìn theo mắt nàng.
- Ồ chim bay tuyệt qúa !
Lam Yên reo lên :
- Đố anh biết chim bay về đâu ?
- Về nhà chúng !
Rồi chàng choàng tay qua vai Lam Yên :
- Thôi em đừng làm bộ đánh trống lãng chứ ! Trả lời anh đi !
Giọng nàng tinh nghịch :
- Thì anh hỏi đi em sẽ trả lời.
- Hỏi nè ! Hỏi nè !
Một trận hôn như mưa bấc phủ trên mặt nàng . Lam Yên chới với nghe rõ
nhịp đa6.p rộn rã của trái tim chàng . Lòng nàng nôn nao khó tả.
Đông Giao chỉ mấy cánh chim bay :
- Em thấy chưa ? Chim là loài vật mà chiều đến chúng còn lo bay về tổ ấm
để sum hợp với gia đình sau một ngày đi... kiếm ăn . Còn chúng ta...
Lam Yên đáp nhanh không nghĩ ngợi :
- Thì chúng ta cũng sẽ về... nhà.
- Nhà của chúng ta kìa !
Lam Yên nhìn chàng trân trối . Đông Giao vén mấy sợi tóc lòa xòa trên trán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.