TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 94

- Vâng! Em sẽ chú ý nhừng gì anh nói.
- Anh tin rằng những biến động trong em rồi sẽ trôi qua. Anh vẫn chờ em!
Lam Yên thoáng băn khoăn:
- Đừng anh ạ! Anh sẽ thất vọng đấy! Em không hứa gì với anh đâu.
Mẫn Phi cau mày nhìn nàng:
- Anh không muốn thất vọng. Em không nghĩ gì đến tình của anh sao?
- Em vẫn quý anh.
- Chúng ta sẽ lấy nhau nghe Lam Yên?
Giọng chàng đầy vẻ khẩn khoản. Lam Yên nín lặng nhưng rồi nàng cảm
thấy phải cương quyết:
- Anh Mẫn Phi, em không thể…
Khuôn mặt chàng tối sầm:
- Em chỉ nghĩ đến hắn thôi phải không?
Lam Yên không nói gì. Mẫn Phi cay đắng nói:
- Đông Giao có hơn gì anh không hả?
- Mỗi người có cái hay riêng. Anh đừng bắt giải thích gì cả!
- Anh cứ lấy làm lạ, tại sao hắn lại chinh phục được em trong khi anh đã ở
cả đời bên em?
Lam Yên ngẩn người nhìn Mẫn Phi. Nàng vô cùng khó xử. Đã bảo không
thể gỉai thích được mà chàng cứ hỏi hoài. Lam Yên muốn chấm dứt nơi
đây, nàng muốn đứng lên vào nhà nhưng vẫn còn ngại.
Chợt Mẫn Phi xoay người nàng lại, nắm chặt hai vai Lam Yên gọing chàng
tha thiết: - Lam Yên, em phải thành hôn với anh. Chúng ta sẽ sống tại nơi
đây! Em thấy đó cả nhà ai cũng yêu thương em, ba mẹ thì lo lắng cho em
từng chút. Sống với anh, em có biết bao thuận lợi. Anh hứa sẽ đem đến cho
em bao điều tốt dẹp.
Lam Yên ngồi trầm mặc, nang đang dõi mắt về phía chân trời xa xôi. Nàng
cảm thấy quá nhỏ nhoi trước đất trời mênh mông. Không trả lời, Lam Yên
đứng lên:
- Đi về thôi anh Mẫn Phi trời sắp tối rồi!
Mẫn Phi vẫn ngồi yên:
- Anh sẽ không về nếu em không hứa với anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.