TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 10

Tôi vội nhảy ngay xuống, hai tay ôm lấy bụng. Đưa mắt nhìn

xung quanh, tôi hy vọng tìm được một nơi nào khuất vắng. Nhưng
chết rồi, lại có bốn người nào đang vừa tiến về phía tôi vừa mỉm cười!

− Chào bác ạ! Xin giới thiệu, chúng tôi là những giáo viên ở đây.

Chúng tôi được người ta gọi điện báo cho biết là bác sẽ đến đây.

Chắc các bạn đã hình dung được tình cảnh thảm hại của tôi lúc

này. Tôi trả lời họ mà mặt thì nhăn nhó:

− Rất hân hạnh!
− Ô tô còn đỗ ở đây chừng dăm, mười phút. Vậy mời bác xơi

nước đã!

Nghe nói đến “nước”, tôi bủn rủn cả chân tay. Người ta kéo tôi

vào tiệm cà phê.

− Tôi không muốn uống trà đâu!
− Nếu vậy bác xơi cà phê nhé!
− Không, cà phê cũng chịu thôi!
− Thế thì bác phải uống một chút gì, chứ không thì thật tủi cho

chúng tôi!

Rồi họ vẫn cứ mang trà đến. Nhưng trà nào có ra trà! Uống xong

tách thứ mười một, bụng tôi đau quặn.

− Ở đây nhà đi tiểu ở chỗ nào nhỉ? - tôi đành hỏi thẳng.
Bỗng có tiếng người tài xế kêu to:
− Yêu cầu hành khách lên xe thôi!
− Nhà vệ sinh ấy ạ? Ở trường học đằng kia cơ ạ! - Một vị giáo

viên nói rồi chỉ về phía tít ngọn đồi trước mặt. Nhưng tôi còn hơi sức
đâu mà leo lên được đến đấy!

− Yêu cầu hành khách lên xe! - người tài xế lại giục một lần nữa.
− Không có ai quan tâm gì đến khó khăn của chúng tôi cả. - một

vị giáo viên nói.

− Vâng. - tôi đáp. - Chẳng ai muốn lâm vào tình cảnh của người

khác làm gì. Mỗi người có nỗi khổ riêng của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.