TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 11

− Không biết tình trạng này kéo dài đến bao giờ nữa?
Chân tôi lúc này muốn khuỵu xuống.
− Tôi chỉ mong sao chóng đến khách sạn thôi. Đến đó tôi sẽ dễ

chịu ngay!...

Mọi người không hiểu tôi muốn nói gì, nhưng vẫn cười ầm lên, vì

tưởng tôi khôi hài.

Tôi lên ô tô ngồi.
− Chúc bác lên đường bình an!
Thế là lần này chúng tôi không kịp chuyện trò gì với nhau. Thôi

được, để đến lúc về vậy.

Nhờ những cú xóc của ô tô nên tôi lại thấy dễ chịu hơn. Hay là

nói với tài xế cho xe dừng lại? Không biết có nên không nhỉ. Trong xe
có đến năm, sáu chục hành khách, cả đàn bà trẻ con. Mọi người sẽ tập
trung nhìn tôi mà cười mất! Lúc ấy thì biết chui vào đâu? Thôi, tốt
nhất là cứ quên đi, đừng nghĩ đến nữa thì sẽ thấy dễ chịu thôi! Tôi
nghĩ thầm như vậy.

Đúng lúc đó, có một chú bé bỗng kêu lên:
− Mẹ ơi! Con muốn đi tè!
− Cố nhịn một tí đi con!
Một hành khách kêu to bảo bác tài xế.
− Bác tài ơi! Cho xe dừng lại một chút nhé? Có người muốn đi

tiểu?

− Phải tính trước từ nhà chứ? - người tài xế càu nhàu. -Cứ mỗi

người dừng lại một tí thì kiếp nào mới đến nơi được?

Tôi đang mừng thầm, nghe nói thế lại cụt hứng. Lại phải cố bóp

bụng mà chịu vậy.

Ba tiếng rưỡi sau, chúng tôi mới đến nơi. Mọi người xuống xe.

Khách sạn đã ở ngay trước mặt. Tôi chạy vội ngay về phía đó. Nhưng
có ba thanh niên bỗng chặn tôi lại. Cùng đi với họ có hai đại biểu của
phái đối lập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.