TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 9

− Tất nhiên là ngài không biết chúng tôi, nhưng chúng tôi thì biết

ngài rất rõ. Trong khi chờ bơm xe, xin mời ngài uống với chúng tôi
chén trà đã!

− Cám ơn anh, tôi vừa uống xong!
− Ấy chết! Xin ngài đừng từ chối!
Chao ôi! Thử hỏi trên đời này còn có thứ cực hình nào hơn thế

nữa! Uống hết tách thứ mười, tình trạng tôi đã hoàn toàn nguy kịch:
Tim tôi đập mạnh, tai ù lên. Tôi không còn nghĩ gì đến chuyện xấu hổ
nữa. Tôi phải hỏi thẳng xem nhà vệ sinh ở đâu để tôi chạy đi mới
được.

− Chỗ đi tiểu ở đâu nhỉ? - tôi nhăn nhó hỏi.
− Nhà vệ sinh ấy ạ?
− Phải.
− Ở sân nhà thờ lớn kia ạ! Cách đây khá xa.
Đúng lúc đó, người tài xế đã bơm xong lốp xe bước vào:
− Xin mời các vị lên ô tô cho!
Cái bộ dạng của tôi lúc này đã thảm hại lắm, ấy thế mà tôi vẫn

phải cố gượng cười với những người đi tiễn thì không biết trông cái
mặt tôi nó ra làm sao? Tôi phải cố gắng nhếch mép làm một nụ cười
méo xẹo, và ô tô bắt đầu chuyển bánh. Chúng tôi vẫy tay chào nhau.

Đi được một lúc thì tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Có lẽ những cú xóc

ô tô đã làm cho cái bụng đầy nước của tôi nó xẹp đi chăng? Xe cứ tiếp
tục chạy.

− Bao giờ thì đến nơi nhỉ?
− Khoảng hai tiếng rưỡi nữa!

Kể ra, cứ ngồi yên một chỗ như thế thì cũng chưa sao, tôi thấy

vẫn còn chịu được. Đi chừng một tiếng rưỡi đồng hồ thì ô tô bắt đầu
tiến vào một thị trấn và dừng lại trước một quán cà phê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.