TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 29

“Tại sao nhà vô địch cứ chốc chốc lại chạy ra sau thế nhỉ?” - tôi

nghe thấy tiếng xì xào trong đám đông. “Có lẽ để bôi mỡ...”, “Nhưng
đô vật quái gì mà còm nhom như muỗi thế?...”, “Người ngợm thế thì
vật quái gì được?...”, “Này, đừng nói thế. Võ sĩ đâu chỉ căn cứ vào bề
ngoài...”

Tôi mặc thử một bộ, rộng thùng thình không còn trông thấy

người đâu. Bộ thứ hai, tuy cũng rộng nhưng dù sao vẫn còn giữ được,
không bị tụt. Tôi chẳng đắn đo gì thêm.

Trống bắt đầu thúc, kèn rúc to hơn. Và liền đó tôi nhìn thấy đối

thủ của mình: chao ôi, sao hắn to con làm vậy! Tôi đứng chỉ cao hơn
đầu gối hắn một tí...

Trước đây tôi đã vài lần được xem đấu vật, và tôi biết các võ sĩ

có quyền hét thật to để tự trấn an và uy hiếp tinh thần của đối phương.
Tôi còn biết làm gì được? Tôi cố làm bộ mặt thật dữ tợn, vỗ tay vào
đùi đen đét và ra sức gào thật to đến đau quặn cả bụng. Tôi thấy đối
thủ của tôi hơi lùi lại. Tôi cứ tiến thì anh ta lại lùi. Thành thử chúng tôi
đi vòng quanh bãi, nhưng không tiến sát hẳn vào nhau.

“Coi chừng đấy!!!” - tôi hét vỡ cả giọng, vừa hét vừa vỗ vào

hông kêu đôm đốp.

“Kìa, xem kìa, đô vật của chúng ta sợ rồi, đang chạy cuống cả lên

kìa!”, “Chứ sao! Hắn ta mà tóm được tay thì cứ gọi là bẻ gãy đôi
ngay! Úi giời, trông tay hắn ta kìa! Vỗ đùi mới khiếp làm sao! Đúng là
đại lực sĩ!”

Thực ra tôi chỉ muốn tiến sát đối thủ để nói với anh ta rằng: “Anh

ta đừng để ý tiếng la hét của tôi. Anh cứ ôm lấy tôi đi, tôi sẽ tự ngã ra
đất. Vì tôi biết tôi không thể nào địch với anh ta được...” Nhưng anh
chàng càng thấy tôi đến gần thì càng giật lùi để tránh. “Coi ch--ừ-
ng!!” - tôi lại gào lên và nhận thấy vẻ kinh hoàng trên mặt anh ta. Vừa
lúc đó luýnh quýnh thế nào tôi va phải mạng sườn anh ta suýt ngã bổ
chửng. “Này, anh bạn...”, tôi chỉ kịp nói khẽ với anh ta mấy câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.