TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 30

Nhưng anh ta đã run cầm cập, rồi chính anh ta lắp bắp nói nhỏ

với tôi: “Thưa nhà vô địch kính mến. Xin ngài đừng làm nhục tôi
trước dân làng. Oai danh của ngài lừng lẫy... Xin ngài đừng làm tôi bị
què quặt. Tôi không thể địch được với ngài, nhưng ở đây tôi là người
khỏe nhất, nên mọi người bắt tôi phải ra đấu...”

Bị va mạnh, bụng tôi lại bắt đầu sôi ùng ục. “Thôi được, anh nằm

xuống đi, - tôi khẽ rít lên rồi lại ra sức hét thật to: - Ta sẽ bẻ g-a-a-ã-y
x-ư-ơ-ơ-ng!...” Anh chàng sợ quá nằm ngay xuống, tôi lập tức ngã
bịch lên người anh ta, rồi chồm dậy ngay, khó khăn lắm tôi mới “nhịn”
được cho đến khi vào tới sau nhà thờ...

Tôi quay lại, người lảo đảo vì kiệt sức. Anh chàng đối thủ hôn tay

tôi, không biết từ đâu người ta dắt đến một con bê non kêu “nghé ọ”.
Mọi người mang rượu đến chúc mừng tôi. Tôi uống xong một cốc cảm
thấy người khỏe hơn một chút. Tôi đưa mắt liếc nhìn xem chỗ người ta
nướng thịt cừu ra sao...

Chúng tôi chưa kịp ngồi vào chiếu thì trên đồi bỗng xuất hiện

bóng một người cưỡi ngựa. Một phút sau anh ta đã phóng đến chỗ
chúng tôi: không phải một người thường nữa mà là một người khổng
lồ!

“Sao chưa thi đấu gì mà các vị đã đánh chén thế này?” - “Cuộc

đấu kết thúc rồi.” - “Sao lại kết thúc rồi? Chả lẽ không phải các vị mời
tôi đến hay sao. Tôi là nhà vô địch vật Iuxup Akiopu đây!”

Tôi cảm thấy đau nhói trong tim. “Xin lỗi các vị, tôi ra đây một

phút...”

Nhưng anh chàng đối thủ ban nãy vừa hôn tay tôi đã kịp túm lấy

cổ áo tôi lôi xềnh xệch, lấy chân đá túi bụi vào người tôi.

Tôi cứ ôm bụng lạy van người ta thả tôi ra, dù chỉ một phút thôi.

Mãi sau tôi vùng thoát được, nhưng còn không chạy kịp vào đến sân
nhà thờ nữa...

Vì thế tôi mới bảo - khi đánh nhau, cái chính là phải làm đối

phương sợ, phải hét thật to... Còn nếu hét cũng không ăn thua, thì tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.