TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 28

Sau đó, trong lúc đi trên đường và khi đã vào đến làng, cứ mươi,

mười lăm phút, tôi lại phải nghỉ để làm cái việc ấy.

Tôi cố lê chân đi tiếp. Cuối cùng thì đến một quả đồi, dưới chân

đồi lại bắt đầu một làng khác. Tôi thấy trên một bãi đất rộng người
ngồi chật ních. Có tiếng kèn đồng vang lên.

Sau đó cả đám đông quay về phía tôi. Tôi vừa đứng vừa giậm

chân, chỉ muốn chạy vào một bụi cây, nhưng mọi người đã vây lấy tôi
và hô to: “Nhiệt liệt chào mừng nhà vô địch đáng kính!” Họ kính cẩn
đỡ tôi dẫn đi và mọi người đồng thanh hô lớn. “Nhà vô địch... Đại lực
sĩ!...”

Đúng lúc tôi lại bắt đầu... mót! Không cần giữ ý gì nữa - “Xin

lỗi!” - tôi bảo họ rồi ôm bụng chạy vào sau một nhà thờ.

Cả làng đã tập trung trên một bãi đất rộng. Lúc tôi trở lại, có hai

người tiến lại gần tôi và trịnh trọng tuyên bố: “Người thắng cuộc sẽ
được một con bê!”

Tôi nhìn họ mà không hiểu gì hết. Trong lúc đó, ở rìa bãi người ta

đã đốt lửa và đang nướng cừu. Mùi thịt nướng làm tôi ứa nước miếng.

“Thưa lực sĩ khi nào ngài bắt đầu?”
“Sao, tục lệ của các bác là như vậy à? - tôi hỏi, - Nghĩa là người

nào đến làng các bác thì phải đấu vật à?”

“Ôi, sao ngài lại giễu cợt chúng tôi thế, thưa nhà vô địch? Chẳng

lẽ không phải chúng tôi không mời ngài đến hôm nay hay sao?”

Trời đất ơi! Thật là trớ trêu! Nếu tôi thú thật tôi chẳng phải nhà

vô địch gì hết, thì họ sẽ không cho tôi ăn! Còn vật nhau thì có thể
thắng, mà cũng có thể thua... Cứ cầm cự một lúc, cùng lắm thì nằm bò
ra vậy, - cốt sao được người ta cho phép!...

Đầu tiên tôi từ chối: “Nhưng tôi không có quần áo...” Vừa nói

đến đây, bụng tôi lại sôi lên sùng sục, tôi lại ôm bụng chạy...

Khi trở lại, tôi thấy người ta đã mang ra cả đống quần áo võ sĩ vật

cho tôi chọn. Mấy con cừu lúc đó đã vàng ươm trông thật hấp dẫn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.