TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 139

Agatha Christie

Tình Yêu Phù Thủy

Người dịch: TRẦN BÌNH

Chương Mười Chín

Hoàng hôn buông xuống, trời bắt đầu tối, tôi không trông rõ lối đi nhỏ. Tôi
quay lại một lát để nhìn lần cuối cùng những cửa sổ đã sáng đèn của toà
nhà. Việc đó làm tôi đi lên cỏ và va phải một người nào đó đi ngược chiều
với tôi. Đó là một người đàn ông hơi thấp, đẫy đà. Chúng tôi trao đổi với
nhau những lời xin lỗi. Tiếng ông ta trầm, giọng có phần quý phái.
- Tôi rất lấy làm tiếc.
- Tôi xin lỗi ông. Mọi lỗi thuộc về tôi, tôi bảo đảm với ông cái đó.
- Tôi không biết đường - Tôi nói - Đáng lẽ tôi phải mang theo một chiếc
đèn pin.
- Xin ông cho phép.
Người lạ mặt lấy trong túi ra một chiếc đèn bấm và đưa nó cho tôi. Tôi
trông rõ người ấy hơn, ông ta có bộ mặt tròn rất ưa nhìn, râu mép đen và
mang kính. Chiếc áo mưa của ông thuộc loại tốt. Ông ta tỏ ra là một người
đáng kính trọng. Nhưng lúc này những cái đó không làm tôi ngạc nhiên
bằng việc ông ta không cần đến đèn pin.
- A! - Tôi nói với giọng khá khó hiểu - Tôi thấy tôi đã đi khỏi con đường
nhỏ rồi.
Tôi quay lại và trả chiếc đèn cho chủ nó.
- ... Bây giờ tôi đã trông thấy đường đi.
- Không, không, ông hãy giữ nó cho đến hàng rào.
- Nhưng... ông... ông về nhà?
- Không. Tôi cùng đi với ông. Tôi... tôi đến chỗ ô tô buýt đậu ở
Bournemouth.
- À! Vâng.
Chúng tôi tiếp tục đi bên nhau. Người bạn đường của tôi có vẻ khó chịu hỏi
tôi rằng tôi có đi ôtô buýt không. Tôi trả lời rằng tôi ở vùng lân cận đây
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.