TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 151

Lần này, cô khêu gợi trí tưởng tượng của mình.
- Phải, cái đó, chắc chắn là như vậy. Nhưng cái đó phải rất là nguy hiểm,
nếu Ginger bị bệnh vì cái đó…
- Nhưng đáng lẽ người phải chết là vợ anh phải không?
- Phải - Tôi trả lời và chấp nhận vai trò mà cô ta gán cho tôi - Nhưng người
ta bảo cái đó không được làm, có một sự quay ngoặt trở lại như tay quay
máy nổ ôtô ấy.
- Anh muốn nói rằng - Poppy phải cố gắng lắm mới nói được - Như là một
cách nhả điện khi đổi hai đầu dây điện?
- Đúng là như vậy. Cô biết cái đó có thường xảy ra không?
- Không… không phải bằng cách đó.
- Vậy bằng cách nào?
- Ồ nếu người ta không trả tiền... sau đó… Tôi đã biết một người đã từ chối
- Cô hạ giọng gần như thì thầm - Người ấy đã bị giết trong tàu điện ngầm.
Người ấy đã rơi từ sân đợi vào đúng đầu tàu.
- Có thể đó là một tai nạn?
- Ồ! Không! Đó là do bọn họ.
Tôi rót rượu champagne vào cốc của Poppy. Cô ta có thể giúp tôi. Tôi đã
chắc chắn về điều này. Nhưng làm thế nào mà có được sự giúp đỡ đó? Một
lời nói vụng về thì cô ta sẽ câm như hến.
- Vợ tôi vẫn bị liệt - Tôi nói - nhưng hình như cô ta đi lại cũng không khó
khăn lắm.
- Thật là thiệt thòi - Poppy xác nhận và uống từng ngụm nhỏ.
- Tôi phải làm gì? Đó là do Ginger bày đặt ta tất cả. Tôi có thể trực tiếp gặp
một người nào đó không?
- Có một địa chỉ ở Birmingham - cô gái trẻ nói mà không có chứng cớ gì
cả.
- Đã đóng cửa rồi - tôi nói mót cách chắc chắn - Cô có biết một người nào
khác biết rõ công việc không?
- Elleen Brandon, có thể... nhưng cái đó làm tôi ngạc nhiên.
Việc nêu cái tên hoàn toàn xa lạ và làm tôi sửng sốt. Tôi hỏi những điều
cần thiết về cái cô Elleen Brandon này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.