TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 161

- Theo ý cô, có thể là, trong những câu hỏi người ta giao cho cô dặt ra, có
một câu có thể dùng vào một việc gì đó, nguỵ trang dưới hình thức câu hỏi
không?
- Vâng - Cô ta nói sau khi suy nghĩ, lông mày chau lại - Cái đó giải thích
được ở chỗ chúng thiếu logic hoàn toàn... Nhưng tuyệt đối tôi không biết
câu hỏi nào trong đó có ý nghĩa quan trọng.
- Chắc chắn là cô chưa nói hết với chúng tôi.
Lejeune nói với nụ cười hiền hậu.
- Không, đúng là như vậy. Tôi không biết cái gì cả. Đó đơn giản chỉ là một
cảm tưởng. Tôi đã nói cái đó với bà Davisvà…
- Cô đã nói chuyện với bà Davis?
Lejeune bao giờ cũng bình tĩnh và kiên nhẫn.
- Bà ấy cũng không hài lòng, cả bà ấy nữa…
- Tại sao lại như vậy?
- Bà ấy ngẫu nhiên đã được nghe được một vài điều gì đó.
- Cái gì vậy?
- Tôi đã nói với ông rằng chẳng có gì là chắc chắn cả. Nhưng công việc
hình như không thật thà. "Không phải cái đó là như vậy", bà ấy đã kể với
tôi. "Cuối cùng thì cái đó không liên quan gì đến chúng ta. Người ta trả tiền
khá và không đòi hỏi chúng ta cái gì nhiều hơn... Tối không thấy tại sao
chúng ta lại đau đầu?”
- Đó là tất cả à?
- Bà ấy đã nói với tôi mà tôi không hiểu tại sao: Thỉnh thoảng tôi có cảm
giác không ổn”.
Lejeune lấy trong túi ra một mẩu giấy đưa cho người đàn bà.
- Những tên người này có nói lên với bà một vài điều gì không. Bà đã đến
thăm một trong những người này chưa?
- Tôi đã thấy...
Cô ta cầm lấy mảnh giấy đọc lướt:
- "Ormerond".
Cô ta nói.
- Cô đã biết người đó à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.