TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 160

- Thực ra tôi có rất ít việc để nói.
- Ít nhất cô có thể nói cho chúng tôi biết lý do của việc ra đi của cô.
- Tôi có cảm tưởng là đã xảy ra những việc mà tôi không hiểu.
- Cô muốn nói rằng công việc hình như đối với cô chỉ là một cái bình
phong.
- Gần như vậy. Nó cho tôi thấy nó che đậy một cái gì đó. Nhưng nó là cái gì
thì tôi không biết.
Cô ta nói với chúng tôi rằng công việc cá nhân của cô là đi thăm những
người mà người ta đã cho tên và địa chỉ để đặt một vài câu hỏi và ghi lại
những câu trả lời.
- Và cô có thấy có cái gì khác thường ở việc này không?
- Những câu hỏi hình như được đọc ra một cách ngẫu nhiên, không có mục
đích xác định. Như là... như là giấu giếm một cái gì khác.
- Cái gì, theo cô?
Cô ta suy nghĩ trước khi trả lời, mơ màng.
- Có thời gian tôi tự hỏi, tất cả những cái đó có phải là để chuẩn bị cho một
vụ ăn trộm không. Nhưng không phải như vậy vì không bao giờ người ta
bảo tôi mô tả nhà cửa, những dụng cụ bảo vệ hay vào lúc nào thì những
người trong nhà đi xa.
- Cô phải chú ý đến những vật phẩm gì?
- Cái đó thì tuỳ theo. Đôi lúc là lương thực, thực phẩm: bột, bột canh; hoặc
là chất tẩy rửa; là mỹ phẩm: son môi, kem xoa mặt; là những thuốc chữa
bệnh thông thường: thuốc xúc miệng, kem đánh răng, kẹo ngậm ho, thuốc
nhuận tràng và các thứ khác.
- Người ta không giao cho cô cung cấp hàng mẫu?
- Không.
- Cô chỉ đặt ra câu hỏi và ghi lại câu trả lời thôi à?
- Vâng.
- Những kết quả điều tra ấy cô giả định là dùng vào việc gì?
- Đúng là cái đó rất lạ lùng. Không bao giờ người ta nói với chúng tôi một
cách rõ ràng. Hình như dùng làm tài liệu cho một nhà máy nào đó… nhưng
không theo một phương pháp nào cả. Công việc tài tử như thế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.