TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 17

Ông cha cố hất đầu. Họ nhanh chóng đến phố Benthall. Chú bé chỉ một
ngôi nhà cao, màu xỉn trong số những ngôi nhà cũng giống như thế.
- Đây!
- Cháu không vào à?
- Cháu ở đằng kia. Bà Coppins đã cho cháu một xu rồi.
- À! Tốt. Cháu tên là gì?
- Mike Potter.
- Cảm ơn Mike.
- Không có gì - Chú bé trả lời, vừa chạy vừa huýt sáo, hình như ít xúc động
trước việc cái chết tới gần một trong những đồng loại của chú.
Bà Coppins đón khách tới thăm với vẻ hoan hỉ:
- Xin mời Cha vào! Xin mời Cha vào! Bà ta rất yếu. Đáng lý bà ta phải
nằm trong nhà thương chứ không phải nằm ở đây. Con đã gọi dây nói tới
đó, nhưng có trời mới biết là khi nào họ mới quyết định đến. Đã sáu tiếng
đồng hồ liền người chồng của cô em gái con đứng đợi họ với một cái chân
què. Thật là đáng xấu hổ, con xin nói với Cha như thế.
Vừa nói bà vừa đưa Cha lên một thang gác hẹp.
- Bà ta bị bệnh gì?
- Bà ta bị cúm. Sau đó bà ta đã đỡ. Nhưng bà ta đi ra ngoài quá sớm.
Chiều hôm sau, khi đi làm về, mặt bà ta như mặt người dưới đất đào lên.
Con đã đặt bà ta lên giường.
Bà ta không muốn ăn gì và từ chối mời thầy thuốc. Sáng hôm nay con thấy
bà ta vẫn sốt cao. Bà ta chết đến ngực rồi.
- Bị viêm phổi à?
Bà Coppins thở gấp, bà thở rít lên như để tỏ vẻ tán thành. Bà mở mạnh một
cái cửa và đứng nép mình để Cha đi qua và nói bằng một giọng vui vẻ:
- Đây ông linh mục của bà đây. Bây giờ bà có thể yên tâm.
Căn phòng sạch sẽ, gọn gàng. Một người đàn bà nằm trên giường cố gắng
quay đầu ra. Trông thấy rõ là bà ta đã rất yếu.
- Cha đã tới... Không còn nhiều thời gian nữa... Cầu xin con không thể chết
như thế này được... Con muốn xưng tội... Thật là nghiêm trọng... Rất
nghiêm trọng - Bà ta thì thào hổn hển - Một tôi ác như thế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.