TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 19

uống một ngụm nước xanh nhạt trong tách, trả tiền và đi ra.
Người khách vừa đến tỏ ra thay đổi ý kiến. Người ấy nhìn đồng hồ quả quít
và cũng vội vàng đi ra khỏi quán.
Sương mù xuống rất nhanh. Cha Gorman đi vội vàng. Cha biết rõ phố này.
Có lẽ Cha cảm thấy có tiếng chân đi theo sau, nhưng Cha không chú ý. Tại
sao người ấy lại làm như vậy?
Một nhát gậy làm Cha hoàn toàn ngạc nhiên. Cha lảo đảo và ngã gục.

* **
Bác sĩ Corrigan vui vẻ thổi sáo miệng khi bước vào phòng làm việc của
thanh tra Lejeune.
- Tôi đã khám xong cho vị linh mục của anh - Bác sĩ nói thong thả.
- Thế nào?
- Bị đánh bằng dùi cui. Cha bị chết ngay sau cú đầu tiên, nhưng kẻ kia thì
không đòi hỏi gì hơn. Một việc làm bẩn thỉu.
- Phải - Lejeune nói.
Vóc người chắc nịch, viên thanh tra có mớ tóc nâu và cặp mắt xám. Những
cử chỉ của anh nhanh nhẹn, dứt khoát, dưới một vẻ bình thản dễ đánh lừa,
khác hẳn với cái nguồn gốc người Pháp của anh.
- … Quá bẩn thỉu hơn là cần thiết đối với việc ăn cướp - Anh nói thêm,
nghĩ ngợi.
- Đây có phải là lý do không?
- Tát cả đều có thể tin là như vậy. Cái túi áo bị lộn ra, lần lót của áo choàng
bị xé rách.
- Người ta không thể chờ đợi để tìm thấy cái gì lớn lao hơn trên người Cha.
Thường thường các Cha cố đều nghèo rớt mùng tơi.
- Người ta đã đập vỡ sọ Cha. Tại sao?
- Tôi thấy có thể có hai câu trả lời. Cha bị một kẻ bất lương truỵ lực nào đó
đánh. Việc giết người chỉ vì sự thích thú giết người. Cái đó không thiếu.
Than ôi!
- Hay là sao nữa?
Người thầy thuốc nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.