TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 26

- Không, tôi không biết…
- Bà ta thỉnh thoảng có nói tên một người bà con nào không?
- Không. Tôi có thể biết là bà ấy goá chồng đã nhiều năm. Chồng bà trước
đây là một người tàn phế. Không bao giờ bà ấy nói nhiều về chuyện này.
- Có bao giờ bà ta nói là bà ta ở đâu, ở nơi nào trong nước ta, tới đây
không?
- Tôi không tin rằng bà ấy là dân Luân Đôn. Bà ấy có thể là người ở miền
Bắc.
- Bà có bao giờ cảm giác rằng bà ta còn một điều gì… bí mật không?
Đây là một câu hỏi phiền phức nếu bà Coppins là loại người không thể ảnh
hưởng đến được. Nhưng bà không vội vàng nắm lấy cái cơ hội mà anh đưa
đến cho bà.
- Thật ra là không, không có trong cách nói của bà ấy, trong mọi trường
hợp. Chỉ duy nhất có một điều làm tôi suy nghĩ: Chiếc vali của bà ấy. Vào
loại tốt, nhưng không còn mới nữa. Về những chữ viết tắt, người ta đã xoá
đi và viết lại: J.D tức là Jessie Davis. Nhưng trước kia ở chỗ chữ J là một
chữ khác. Có thể là H hay là A. Xin ngài chú ý là người ta có thể mua ở
hàng đồ cũ với một giá rất hời và người ta thay chữ viết tắt đi. Nó chẳng có
gì là to chuyện. Đúng là chiếc vali này.
Lejeune đã biết rõ chi tiết này. Người đàn bà quá cố có rất ít đồ dùng cá
nhân. Bà ta không giữ một lá thư, một tấm ảnh nào. Hình như bà ta không
có cả đến sổ bảo hiểm, một tập séc. Quần áo của bà ta rất đơn giản nhưng
vào loại vải tốt và hầu hết là mới.
- Bà ta có được sung sướng không?
- Tôi cho là có.
- Bà không chắc chắn lắm về điều này?
- Đó là vấn đề người ta thường không nghĩ đến. Bà ấy có một chỗ làm việc
tốt và một cuộc sống thích hợp với bà. Bà ấy ít cởi mở, nhưng đúng là, khi
bà ấy ốm...
- Vâng - Lejeune thúc giục.
- Thoạt tiên thì bà ấy bực bội. Như là bà ấy đã nói, việc này đã hất mọi dự
định của bà ấy xuống đất. Nhưng bệnh cúm là bệnh cúm. Bà ấy phải nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.