TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 8

các nhà văn.

Khoa kiến trúc Mông Cổ, các vị hoàng đế Mông Cổ và tất cả những đặc
điểm của cuộc sống Mông Cổ đột nhiên đối với tôi chỉ còn là bụi bậm và
tàn tro. Chúng có liên quan gì đến tôi? Tại sao tôi lại muốn viết về chúng?

Tôi chối bỏ làm việc. Hình như nó không còn là hay ho đối với tôi nữa, nó
nghèo nàn về văn phong và mất hết lý thú.

Tôi ném bản thảo đi và đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ quả quít. Đã mười một
giờ khuya. Tôi đã ăn tối chưa nhỉ? Chưa, cái dạ dày của tôi trả lời. Còn bữa
lót dạ thì đã lâu lắm rồi.

Trong tủ lạnh của tôi chỉ còn một miếng lưỡi lợn khô cứng mà tôi chẳng
muốn đụng đến chút nào. Do đó tôi xuống đường King s và bước hú hoạ
vào một quán cà phê có biển treo, đề tên chủ quán “Luigi" ghép bằng
những bóng đèn huỳnh quang màu đỏ.

Ngồi trước chiếc bánh kẹp thịt, vài quả chuối và miếng thịt lợn hun khói,
tôi nghĩ về những tiếng động trong cuộc sống hiện đại, về những cái xấu
luôn luôn trội hơn những cái tốt, về sự bền vững để giành chiến thắng

Chiếc bình pha cà phê chạy điện vẫn réo bên tai. Tôi gọi một tách cà phê
nữa và liếc nhìn xung quanh. Một trong các chị gái tôi đã nói là đừng bao
giờ trở thành người quan sát. Lúc này tôi chăm chú quan sát tất cả.

Trong quán ánh sáng lù mù, nhìn không rõ. Khách hàng gồm hầu hết là
những người trẻ tuổi. Tôi thấy các cô gái thường là bẩn thỉu như mọi cô gái
ngày nay. Hình như các cô mặc quá nhiều quần áo. Một vài tuần lễ trước
đây, tôi đã chú ý đến điều này trong khi đi ăn sáng với các bạn tôi. Cô gái
ngồi gần tôi khoảng hai chục tuổi, dù trời không lạnh lắm, cô cũng mặc một
chiếc săng-đay dày, màu vàng, một chiếc váy đen ra một đôi tất len đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.