TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 89

- Thật là kinh khủng!
- Còn hơn thế nữa.
- Cô ta nói với cô như vậy... mà không sợ hãi à?
- Anh không hiểu - Ginger nói một cách sốt ruột - Cái mà cô ấy nói không
quan trọng. Trước hết, Mark, cái suy nghĩ của chúng ta là đúng, công việc
đó cũng cần có một sự quảng cáo nào đó. Nó cần phải có những khách
hàng mới chứ.
- Chúng ta điên cả rồi.
- Đúng, chúng ta là như vậy. Anh sẽ tới Birminghan để gặp cái lão Bradley
này chứ?
- Được - Tôi nói - Tôi sẽ đến xem lão ta như thế nào... nếu có một thằng
cha như thế.
Tôi đã không tin vào cái đó. Cái vì nó mà tôi nhầm lẫn.

* * *
Nhà lầu Municipal Square là một cái tổ ong lớn mà mỗi cái lỗ của nó là
một văn phòng. Phòng bảy tám ở lầu ba. Cửa kính mang dòng chữ đen "C.
R. Bradley, nhà kinh doanh" và ở dưới có một dòng chữ nhỏ hơn "Mời vào,
không gõ cửa”.

Tôi bước vào và thấy mình ở một hành lang chật hẹp. Trước mặt tôi có một
cánh cửa mở hé có chữ "Phòng riêng".
- Mời vào - tôi nghe thấy tiếng người nói.

Tôi làm theo. Căn phòng khá lớn, có một bàn giấy, hai chiếc ghế ngồi thuận
tiện, một máy điện thoại, một tập hồ sơ và Bradley, chính lão ta. Một người
nhỏ thó, tóc hoe, mắt đen, xảo quyệt. Mặc bộ đồ xám, đó chính là hình ảnh
của sự tôn trọng.
- Xin đóng cửa, nếu ông vui lòng - Lão ta nói với giọng vui vẻ - Xin mời
ngồi. Một điếu thuốc lá? Không à? Tôi có thể giúp ông được gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.