TÌNH YÊU PHÙ THỦY - Trang 90

Tôi nhìn lão ta. Tôi không biết bắt đầu từ đâu. Tôi đã nhảy xuống nước
chăng. Tôi có thể được vớt lên bằng sự biểu lộ của cặp mắt nhỏ của lão
chăng?
- Bao nhiêu?
Cái đó làm cho lão ngạc nhiên một chút và tôi ghi nhận cái đó với một sự
hài lòng. Nhưng, mặc dù vậy, lão không chút nào tỏ ra mình nghĩ rằng đây
là một kẻ mất trí, bước qua ngưỡng cửa, xông vào phòng của lão.
Lão nhướn đôi lông mày:
- Nào, nào, ông không thích để mất thời gian của mình.
- Câu trả lời của ông? - Tôi gạn hỏi.
Lão nhún vai với vẻ cật vấn nhã nhặn:
- Đó không phải là một cách làm việc. Chúng ta phải làm như nó cần thiết
phải làm.
Tôi nhún vai:
- Tuỳ ông. Và như thế nào là "phải làm"?
- Chúng ta chưa được giới thiệu với nhau. Tôi chưa biết tên ông.
- Tôi thấy chưa muốn nói với ông cái đó vào lúc này.
- Thận trọng à?
- Thận trọng.
- Một tính cách đáng chú ý... tuy rằng nhiều khi hơi phiền phức. Ai đã chỉ
cho ông tới đây? Người bạn chung của chúng ta là ai?
- Tôi không thể nói người đó với ông được. Một trong những người bạn của
tôi, người này quen với một trong những người bạn của ông.
Bradley nói với giọng "Sếp”:
- Rất nhiều trong những khách hàng của tôi đến theo kiểu này. Nhiều vấn
đề là... chúng ta hãy nói, là tế nhị. Ông biết nghề nghiệp của tôi chứ, tôi
chắc chắn là như vậy...
Lão không đợi câu trả lời của tôi mà tự lão nói ra:
- … Tôi coi sóc về những con ngựa... Cái đó ông có quan tâm không?
- Tôi không chơi đua ngựa - Tôi trả lời không nhầm lẫn.
- Còn những cái khác nữa: đua ngựa, cách cưỡi ngựa, săn bắn... Tôi phụ
trách về mặt thể thao. Việc đánh cuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.